Bài thơ “Thương câu hát ban đầu” của Lê Trúc Anh rất dịu dàng, giữ cho tình yêu hơi ấm vĩnh huyền.
Bài thơ “Thương câu hát ban đầu” của Lê Trúc Anh rất dịu dàng, giữ cho tình yêu hơi ấm vĩnh huyền.
Có khi nào chạm vào nỗi nhớ, ta chợt nhận ra những sắc hương mùa cũ phai đi. Bài thơ “Nhạt nắng” của Đỗ Trung Quân gợi một khoảnh khắc như thế.
Tuổi hoa niên đếm ký ức dại khờ
Một khoảnh khắc nào đó, chúng ta nhìn lại, nhận ra những ký ức dại khờ đã làm úa thêm màu tóc tuổi hoa niên. Bài thơ “Muộn mằn” của Hoàng Đình Quang là một khoảnh khắc như thế.
“Tiếng vọng” là một bài thơ giàu suy tưởng của Nguyễn Quang Thiều. Từ bài thơ, chúng ta có những khoảnh khắc nhìn lại chính mình.
Bài thơ “Nỗi nhớ mùa thu” của Mai Văn Phấn mang đến cho người đọc những trải nghiệm dịu dàng và lắng đọng về tình yêu.
“Ký ức mưa” là một bài thơ của Đinh Thị Như Thúy. Bài thơ buồn, lặng lẽ mà lay động.
Giấc mơ nào trên cỏ vẫn còn xanh
“Mùa thu không trở lại” là bài thơ hay của Nguyễn Việt Chiến. Bài thơ neo đậu được với thời gian và ở lại trong tâm hồn người đọc.
Nước mắt chảy vào, đường trước mặt còn xa
“Em ơi, đừng đi” là lời tâm sự viết mà không gửi của Hoàng Đình Quang dành cho vợ. Bài thơ lắng đọng như phù sa của đời, như muối mặn của tháng năm, của phận người.
“Mẹ đừng đi xa nữa” của Đỗ Xuân Bình nói về tình cảm trẻ thơ làm lòng người buốt nhói.
“Vì sao” là một bài thơ lặng lẽ của Hạnh Ly. Ánh sáng khiêm nhường của vì sao nhỏ, hàng đêm vẫn thắp lên vẻ đẹp của tình yêu.
“Ký ức” là một bài thơ mang đầy nỗi nhớ của Hoàng Ý Nhi, một nỗi nhớ miệt mài, âm thầm mà da diết.
Nỗi nhớ bay theo sợi nắng là tứ thơ của bài “Bóng ngày” - một sáng tác của Từ Kế Tường. Sợi nắng chia hai thế giới, nhưng chỉ một dòng tâm trạng.
Bài thơ “Một năm có mười hai tháng” của Nguyễn Trọng Văn mang đến cho độc giả những cảm xúc về một tình yêu đơn phương, dùng dằng và quyến luyến.
Bài thơ “Em vẫn đợi anh về” của Nghiêm Thị Hằng là nỗi nhớ thầm thì mang âm điệu của một thời thủy chung, đam mê và lãng mạn.
“Còn xanh tuổi yêu người” là bài thơ hay của Phạm Ngọc. Ở đó, ta bắt gặp những cảm xúc của tình yêu, tuổi trẻ còn xanh trong ký ức.
Bài thơ “Và thời gian” của Đào Phong Lan gợi lên từ những gì còn lại của tình yêu sau năm tháng. Mỏng manh mà bền bỉ lạ thường.
Mình yêu nhau như những tinh cầu
Bài thơ “Bồng bềnh cho tới mai sau” của Hoàng Phủ Ngọc Tường thể hiện góc nhìn vũ trụ về tình yêu và sự sống.
Hạnh phúc nào bằng chúng ta bên nhau
Bài thơ “Em cho con bú” của Mai Văn Phấn gợi lên những cảm giác bình yên, yêu thương trong căn nhà hạnh phúc.
Bài thơ “Giọt bình sinh” của Nhụy Nguyên có thể là một sẻ chia đầy kín đáo cho mỗi người về ước nguyện và đức tin của chúng ta trong cuộc đời.
"Sài Gòn" là bài thơ giàu cảm xúc của Trần Nhật Minh. Ở đó, ta nhận ra nhịp sống của một thành phố trong màu nắng phương Nam mạnh mẽ.
“Thời kỳ xanh” là bài thơ khá lặng lẽ của Trần Minh Tâm. Ở đó, ta nhận ra một nhịp sống của tuổi trẻ, xanh mà buồn.