Uống rượu và say
cùng bạn cũ
bạn với con đường không phản bội ta
* * *
Sài Gòn mấy mùa
vội vã
từng chuyến bay như bắt vạ khung
trời
mưa trút xả thấu
lòng người lạ
làm sao giữ nổi một vết chân
đành tự trổ lên mình
thêm thương tích
đành tự hòa rượu đắng ngót mươi năm
bạn đã đợi ta từ lâu lắm
* * *
Nhiêu Lộc quán quen
xưa vắng men
huyền
dăm cặp mắt nhìn
nhau không suy
diễn
chỉ mặt bàn phản
biện buổi trưa
nghiêng
* * *
bạn ôm đàn, đón ta,
rồi tiễn thấy cả mùa đông
thay gió, liệng trên đầu.