Bình luận
Trong bối cảnh pressing trở thành một phần không thể thiếu của bóng đá hiện đại, xu hướng lười tranh chấp của Ronaldo gây ra cho Manchester United không ít vấn đề.
Những gì đã xảy ra với "Quỷ đỏ" trong vài trận vừa qua cho thấy HLV Ole Gunnar Solskjaer dường như chưa thể giải quyết nhược điểm mà siêu sao người Bồ Đào Nha mang lại cho lối chơi của Man United.
Vấn đề được dự báo
Không chỉ riêng giới chuyên môn, nhiều cổ động viên bóng đá đều biết ở tuổi 36, Ronaldo không thể miệt mài chạy như nhiều năm trước. Ngay cả trong giai đoạn đỉnh cao sự nghiệp, siêu sao người Bồ Đào Nha cũng ít khi được giao nhiệm vụ pressing hay phòng ngự.
HLV Carlo Ancelotti từng nói rằng khi bạn có một cầu thủ như Ronaldo trong đội hình, tốt nhất đừng để anh ta phải làm gì khác ngoài việc tập trung tìm cơ hội ghi bàn. Điều đó cũng xảy ra với Lionel Messi. Nếu có cầu thủ nào trên thế giới được nhận "đặc quyền đi bộ" trên sân, chỉ Messi và Ronaldo xứng đáng với điều đó.
Tuy nhiên, vấn đề với phần còn lại của đội bóng khi Messi và Ronaldo "đi bộ", đó là việc họ phải khỏa lấp khoảng trống do hai siêu sao này để lại. Khả năng pressing của toàn bộ hệ thống đang ngày một quan trọng hơn trong bóng đá hiện đại, khi thể chất và tốc độ của các cầu thủ ngày một nâng cao nhờ các tiến bộ về khoa học thể thao.
Tại môi trường Premier League, mọi thứ với Ronaldo và Man United còn trở nên khắc nghiệt hơn. Khi "Quỷ đỏ" thất thủ 2-4 trước Leicester City cuối tuần qua, người ta thấy Ronaldo chìm nghỉm khi bị đối thủ vây ráp và gây áp lực.
Ronaldo nhạt nhòa trong trận thua của Man United trước Leicester. Ảnh: Reuters. |
Leicester không chỉ thắng nhờ các sai lầm của hàng thủ Man United, họ lội ngược dòng thành công trước đội khách nhờ khả năng pressing. Harry Maguire đáng trách trong bàn gỡ 1-1 của Leicester, nhưng khả năng pressing của các tiền đạo đội chủ nhà là đáng nể.
Kelechi Iheanacho và Jamie Vardy tỏ ra sung sức và chịu khó pressing hàng thủ Man United từ sớm. Điều đó tương phản với bộ ba Jadon Sancho - Ronaldo - Mason Greenwood của Man United.
Với Ronaldo trên tuyến đầu, khả năng gây áp lực của cả đội Man United mùa này giảm sâu so với mùa giải trước. Ở mùa giải 2020/21, Man United có 132,7 lần gây áp lực lên đối thủ trung bình 90 phút thi đấu (FBRef). Mùa 2021/22, con số đó giảm xuống còn 117,3.
Ronaldo là nguyên nhân chính khiến khả năng pressing của Man United mùa này giảm so với mùa trước. Tính đến trước trận gặp Everton, Ronaldo là trung phong gây áp lực kém nhất của Ngoại hạng Anh (chỉ tính các cầu thủ có nhiều hơn 270 phút thi đấu).
Ronaldo chỉ có trung bình 2,7 lần gây áp lực lên đối thủ/90 phút thi đấu. Con số kém gần gấp đôi so với người tệ thứ hai là Allan Saint-Maximin của Newcastle (5,2).
Ronaldo đứng chót về tần suất pressing của các tiền đạo tại Premier League. Đồ họa: Minh Phúc. |
Tất nhiên, số lần gây áp lực lên đối thủ giảm chưa đủ để nói lên vấn đề của Man United. Với việc Ronaldo trở nên "lười hơn", phần còn lại của đội bóng phải hỗ trợ anh.
Bên cạnh đó, Man United cũng có thể điều chỉnh cách chơi, bằng việc pressing từng thời điểm. "Tất nhiên là chúng tôi muốn gây áp lực lên đối thủ từ sớm", HLV Solskjaer nói vào đầu năm nay. "Nhưng điều quan trọng là phải tìm thời điểm thích hợp".
Không giống Pep Guardiola hay Jurgen Klopp, chiến lược gia người Na Uy hiếm khi chia sẻ chiến thuật với truyền thông. Tuy nhiên, việc Solsa thừa nhận Man United muốn pressing cho thấy nguyên tắc cơ bản của các đội bóng dưới tay HLV người Na Uy.
Chris Smalling hay Marcus Rashford từng thừa nhận một trong những điểm khác của Solsa với Jose Mourinho là các nguyên tắc pressing. "HLV yêu cầu chúng tôi gây áp lực lên đối thủ sớm hơn", Smalling nói. "Cả đội muốn chơi pressing với cường độ cao", Rashford thừa nhận.
Mùa trước, hai cầu thủ tấn công gây áp lực tốt nhất của Man United là Daniel James (14,5 lần/90 phút) và Edinson Cavani (13,7 lần/90 phút). Mùa này, James đã sang Leeds United, trong khi Cavani thường ngồi ghế dự bị.
Mùa này, khi vào sân từ ghế dự bị, Cavani có 8,18 lần gây áp lực/90 phút, gấp 3,5 lần Ronaldo. Trong cả mùa 2020/21, Ronaldo cũng chỉ có 6,75 lần gây áp lực/90 phút khi chơi cho Juventus.
Vấn đề với Man United là khi Ronaldo lười chạy Sancho hay Greenwood phải nỗ lực nhiều hơn. Kể từ đầu mùa, Sancho có trung bình 10,41 lần gây áp lực lên đối thủ/90 phút thi đấu. Mùa trước, anh có trung bình 11 lần gây áp lực/90 phút. Con số này với Greenwood là 12,81 lần/90 phút.
Cả Greenwood và Sancho đều kém hơn James hay Cavani trong khả năng gây áp lực, và hệ thống pressing của Man United rõ ràng chưa khỏa lấp được lỗ hổng khi Ronaldo để lại.
Tuy nhiên, liệu Solsa có sẵn sàng để Cavani đá chính và thậm chí đẩy Ronaldo lên băng ghế dự bị nếu cần thiết?
Một tình huống ở trận gặp Villarreal tại Champions League cho thấy sự khác biệt giữa Cavani và Ronaldo trong khả năng pressing. |
Hàng tiền vệ chậm chạp
Việc cả ba tiền đạo trên hàng công Man United không giỏi trong việc pressing tạo ra gánh nặng cho hàng tiền vệ. Trong trận đấu với Leicester City, tuyến giữa Man United bộc lộ vấn đề.
Hai tiền vệ trung tâm Paul Pogba và Matic nhiều thời điểm "bị ngợp" khi Man United không có bóng. Tính trong một năm qua, số lần gây áp lực/90 phút của Pogba chỉ là 15,64, trong khi Matic có 15,01. Một tiền vệ khác là Scott Mctominay cũng chỉ có 14,8 lần gây áp lực/90 phút.
Không phải ngẫu nhiên mà HLV Ole tuyên bố Man United đang nhớ Fred, bất chấp việc tiền vệ người Brazil bị nhiều CĐV chỉ trích. Fred có tới 24 lần gây áp lực/90 phút và đang là cầu thủ pressing tốt nhất trong đội hình Man United.
Fred có thể bị chê trong khả năng chuyền hay xử lý bóng, nhưng cầu thủ người Brazil là mẫu tiền vệ giàu năng lượng và rất giỏi trong việc gây áp lực hay thoát pressing.
Fred đều đá chính và chơi tốt trong cả hai trận đấu gần nhất của tuyển Brazil ở vòng loại World Cup 2022 khu vực Nam Mỹ. Không có Fred, khả năng gây áp lực và thoát pressing của tuyến giữa Man United trở nên kém đi.
Fred đang là cầu thủ pressing tốt nhất trong đội hình Man United. Ảnh: Reuters. |
Matic lớn tuổi và trở nên chậm chạp hơn, trong khi Pogba chơi bóng rườm rà và chưa bao giờ là mẫu tiền vệ cần cù.
Hiển nhiên, Fred không phải là mẫu tiền vệ quá giỏi để có thể giúp Manchester United trở lại đỉnh cao. Việc anh trở thành nhân tố quan trọng với Man United chỉ cho thấy bất cập trong lối chơi của "Quỷ đỏ".
Thay vì chiêu mộ thêm một tiền vệ trung tâm giỏi, Man United quyết định bổ sung Ronaldo. Với những nhân tố hiện có, Solskjaer phải tạo ra một hệ thống mới phù hợp. HLV người Na Uy chưa cho thấy điều đó.
Sự có mặt của Ronaldo là món quà, nhưng cũng mang đến vấn đề cho Ole. Tháng trước, Ole vài lần úp mở về khả năng đẩy Ronaldo lên băng ghế dự bị. Việc sử dụng Ronaldo một cách linh hoạt hơn cũng có thể là giải pháp cho khả năng pressing của Man United.
Nhưng nó sẽ đặt ra bài toán với Ole trong phòng thay đồ, bởi cái tôi của siêu sao người Bồ Đào Nha.