Mặc dù là đối thủ của nhau nhiều năm nhưng khi đã nghỉ hưu, Sir Alex Ferguson không ngại dành cho Arsene Wenger những lời ca ngợi. “Arsenal đã không tiến triển nhiều cùng với Wenger và ông phải chịu áp lực rất lớn”, Sir Alex nói với ESPN, “Nhưng ai có thể thay thế Wenger? Ai sẽ làm tốt hơn ông ấy?”.
Công bằng mà nói trong một thập kỷ qua, Arsenal không thành công như mong đợi. Họ vẫn chơi thứ bóng đá đẹp mắt, cung cấp tính giải trí nhưng không bao giờ là đội bóng tốt nhất. Cho đến trước khi giành FA Cup 2 năm liên tiếp, Arsenal trắng tay trong 9 năm ròng rã.
HLV Wenger là giúp Arsenal thay đổi rất nhiều kể từ khi tới Emirates (Highbury cũ) năm 1996. |
Ở Emirates luôn tồn tại vòng tròn luẩn quẩn, đội bóng của Wenger hồi phục khi có dấu hiệu tiệm cận một cuộc khủng hoảng và bị kéo xuống khi có dấu hiệu tiệm cận đỉnh cao. Trong sự bực bội, những tiếng la ó đòi sa thải Wenger ngày một nhiều thêm theo năm tháng. Các Gooner chán những thất bại, chán phải làm kẻ về nhì và chán những lời hứa hẹn về các danh hiệu rồi bị nhấn chìm trong thất vọng.
Tuy nhiên, người ta tự hỏi, có bao giờ những kẻ mong muốn chứng kiến cảnh Wenger ra đi nghĩ về những gì ông đã làm?
Mùa đông năm ngoái, khi Arsenal đang ở vị trí thứ 6 và kém đội đầu bảng Chelsea 15 điểm, giữa những lời chỉ trích Wenger, nhóm FitbaThatba đã làm một bộ phim hoạt hình ngắn để nhắc nhở tất cả về những gì mà “Giáo sư” đã đem lại cho Arsenal. Nó có tên “It’s A Wengerful Life”, dựa theo bộ phim nổi tiếng “It’s a Wonderful Life”.
Trước hết, hãy nói về “It’s a Wonderful Life”, tác phẩm kinh điển (1946) và được chiếu phổ biến trong mỗi dịp Giáng sinh. Nhân vật chính của bộ phim là George Bailey, một thanh niên tốt bụng nhưng không gặp nhiều may mắn khi sống tại thị trấn Bedford Falls.
Sir Alex rất hiểu vai trò của người đồng nhiệm Wenger tại Arsenal. |
Trong đêm Giáng sinh, anh ta lang thang và khóc thương cho số phận bất hạnh của mình. Mất hết niềm tin vào Chúa, George tuyệt vọng đi tới chiếc cầu và quyết định tự tử. Trước khi anh nhảy xuống, thiên thần hộ mệnh Clarence xuất hiện và giả vờ bị chết đuối. George với bản năng lương thiện đã cứu Clarence.
Sau đó, vị thiên thần này cố gắng khiến George tin rằng cuộc đời anh không phải là một thất bại. Thị trấn Bedford Falls sẽ hoàn toàn thay đổi nếu George không tồn tại: Những ngôi nhà biến mất, thay vào đó là cửa hàng cầm đồ, quán nhậu, nhà thổ và được bao bọc bởi ánh đèn mờ đồi bại. Căn nhà của anh cũng trở thành đống gạch vụn, bà mẹ bây giờ là bà già hám tiền, em trai chết vì không được anh cứu năm 12 tuổi... George đã làm rất nhiều điều tốt đẹp trong quá khứ và anh chợt nhận ra ý nghĩa của mình trong cuộc sống.
Thử tưởng tượng nếu không có Wenger, bây giờ Arsenal sẽ ra sao? Có lẽ họ đang vật lộn ở nửa sau BXH với những trận đấu buồn tẻ như dưới thời George Graham. Với một đội bóng không chi tiêu nhiều nhưng lại sống trong thời đại đồng tiền hoành hành, có thể họ sẽ giống như Stoke, West Brom…
Không có Giáo sư và cuộc cách mạng tuyển dụng của ông, Arsenal cũng không bao giờ sở hữu Thierry Henry, Cesc Fabregas hoặc Alexis Sanchez. Dĩ nhiên rồi, họ sẽ tiếp tục chơi ở SVĐ chật hẹp Highbury, đồng thời xa lạ với bầu không khí Champions League.
Sir Alex rất hiểu Wenger bất chấp những hiềm khích khi còn dẫn dắt MU. |
Còn nữa, 15 danh hiệu cùng với Wenger sẽ bốc hơi. Lần cuối cùng Arsenal lên ngôi ở giải VĐQG là mùa 1990/1991 (khi Premier League chưa ra đời), với FA Cup và League Cup là mùa 1992/1993. Sẽ không bao giờ có “cuộc lột xác ngoạn mục của một siêu cường bóng đá đương đại” như mô tả trong cuốn sách của Alex Fynn và Kevin Whitcher…
Vẫn biết phải rời bỏ quá khứ để sống cho tương lai nhưng quá khứ là một phần lịch sử và phải tôn trọng những người tạo ra nó. Hôm nay có thể NHM giận dữ khi đội bóng của họ không giành ngôi vô địch nhưng cách đây 19 năm, Pháo thủ thậm chí không có quyền mơ mộng. Mỉa mai thay, người nhận ra sự thật này lại là đối thủ dai dẳng nhất của Wenger và Arsenal: Sir Alex Ferguson.
Arsenal đã có cuộc sống tươi đẹp từ Wenger và với sự kiên định của ông, những ngày đó vẫn chưa kết thúc.