Em vẫn đợi anh về
Nơi chốn cũ đồng quê
Cỏ mật thơm trong gió
Nói những lời đam mê.
***
Em vẫn đợi anh về
Tìm nơi xưa chốn cũ
Lặng nghe mầm cỏ nhú
Tháng giêng chiều mưa mưa.
***
Anh có về chốn xưa
Tìm em nơi xóm nhỏ
Hoa cau rơi đầy ngõ
Nắng ngủ vàng chân đê.
***
Em vẫn đợi anh về
Năm quên năm quên tháng
Đợi chờ trong hy vọng
Anh có về chốn xưa?
***
Đợi anh bao chiều mưa
Như ngày xưa thơ dại
Dẫu mình không trẻ lại
Vẫn đợi chờ như xưa...
Lời bình
Bài thơ dịu dàng và sáng trong, lặng thầm một tiếng lòng chung thủy. Không có tín hiệu nào chỉ dấu cho một thời sử thi lãng mạn, nhưng giai điệu cứ ngân về phía ấy, đánh thức trong lòng người những tháng năm trai tráng đi xa và chốn quê nhà tin yêu chờ đợi.
Chốn cũ, làng xưa, xóm nhỏ, hương cau và cỏ mật, nắng vàng hay mưa giêng cất giữ trong ấy nhịp đập của trái tim gửi trao về phía người đi. Có thể, người đi trong bài thơ không thuộc về miền mỹ cảm sử thi, nhưng từ tâm tình của người xóm cũ, từ hy vọng đợi chờ vẫn ánh lên sắc “mùa chinh chiến cũ”.
Thơ là một khoảnh khắc tâm trạng, là nhịp điệu ý tình trong phút giây dồn đọng của tháng năm. Bài thơ Em vẫn đợi anh về dịu nhẹ mà vấn vít, làm gần lại những khoảng cách của không gian và thời gian, của những nỗi niềm xưa, trung trinh và bền bỉ.