Bằng con đường huyền diệu nhất
tôi sẽ đến bên em
trên chiếc thuyền vượt qua dòng sông
của Heraclitus.
Bằng đường bơi của con cá
đóng băng giữa đại dương
Bằng hơi thở hoa lupin
ngủ trên đồng vắng.
Bằng bước đi loài ăn thịt
giữa những chòm sao,
Bằng mặt trời lúc rạng đông
bừng trên tuyết trắng.
Đôi khi tôi đến bằng hạt mưa
nhỏ lên vai em đang tắm
Đôi khi tôi đến bằng giọt mực
vỡ trên trang giấy trắng tinh.
Lời bình của TS Nguyễn Thanh Tâm
Đó là bài ca của tình yêu vượt lên những quy luật thông thường theo cách mà Pháp Hoan gọi là con đường huyền diệu nhất. Những biến đổi của dòng sông Heraclitus phải chăng sẽ trở nên vô nghĩa trước tình yêu và đức tin? (chúng ta nhớ rằng Heraclitus từng nói: Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông).
Những con đường của đức tin và tình yêu mở ra thế giới. Người đọc có thể cảm nhận được sức mạnh tinh thần, ý chí bao trùm bài thơ thông qua biểu tượng con cá bơi giữa đại dương đóng băng, loài hoa lupin kiêu kỳ trên đồng vắng hay ánh mặt trời bừng lên trên tuyết trắng lúc rạng đông. Ý niệm chiêm tinh học cũng thấp thoáng thể hiện trong bước đi huyền nhiệm của loài ăn thịt giữa các chòm sao.
Những con đường huyền diệu của đức tin đôi khi lại biểu hiện trong vẻ đẹp dịu dàng, lặng lẽ. Hạt mưa trên vai em hay giọt mực vỡ trên trang giấy ẩn giấu một mối tương giao thầm kín. Đó là bài ca về khát vọng vĩnh hằng.