Bình luận
Nếu năm ngoái là mùa bóng bình thường, Atletico không thể vô địch bởi chính họ gặp nhiều vấn đề. Đội bóng này thiếu những thủ lĩnh đủ tin cậy trong đội hình. Họ lại thử nghiệm một lối chơi mới.
Các cầu thủ kinh nghiệm bị chấn thương vào lúc quan trọng, và gương mặt đắt giá nhất Joao Felix hiếm khi có phong độ tốt. Một cầu thủ quan trọng nữa là Kieran Trippier bị cấm đá 3 tháng vì cá độ…
Atletico có sự ổn định về lối chơi, chất lượng đội hình lại tốt. Ảnh: Reuters. |
Chuyển đổi lối chơi thành công
Nhưng đó là mùa bóng khá bất thường với các đối thủ Real Madrid và Barca. Real Madrid có nhiều cầu thủ bị chấn thương, đội hình mỏng, phải cày ải nhiều. Barca dưới tay HLV mới Ronald Koeman chơi chưa nhuyễn và chính là "Blaugrana" yếu ớt nhất trong vòng hơn một thập niên.
Nửa đầu mùa, Atletico chơi rất tốt, lập kỷ lục của họ 50 điểm sau 19 trận, hơn đối thủ tiếp sau 10 điểm, và vẫn còn 1 trận trong tay chưa đấu. Barca thua 4 trong 10 trận đầu. Real Madrid chơi thiếu ổn định, thua ở sân nhà trước các đội yếu Cadiz, Alaves và bị hạ nhục 1-4 ở Valencia.
Chuyển đổi lối chơi là yếu tố khiến Atletico gây khá nhiều bất ngờ cho các đối thủ. HLV Diego Simeone không dùng lối chơi cứng nhắc 4-4-2, thiên về phòng ngự lùi sâu và tìm cơ hội tấn công chớp nhoáng. Ông chuyển sang hệ thống 3-5-2 với nhiều người hơn ở tuyến giữa, kiểm soát bóng nhiều và cố gắng chơi trên nửa sân của đối thủ.
Các cầu thủ bắt đầu thực sự “chơi” chứ không phải “đấu” bóng như trước. Nếu hàng thủ trước kia toàn các trung vệ rắn mặt chơi theo lối “chém đinh chặt sắt” như Diego Godin, thì bây giờ các trung vệ kiểu Mario Hermoso cầm bóng rất mượt, kiến tạo được lối chơi từ phía dưới lên.
Thủ quân Koke bỏ kiểu “võ sĩ đấu bò” ở tuyến giữa để đảm nhiệm vai trò của một tiền vệ kiến tạo lùi sâu. Anh giúp đội giữ bóng lâu hơn và xây dựng nhiều đường di chuyển tỉ mỉ hơn.
Thực ra, Simeone cho Atletico tập chơi kiểu này mùa bóng trước nữa, nhưng khi gặp khó, ông lại cho đội chuyển về 4-4-2 quen thuộc. Đầu mùa 2020/21, chính các cầu thủ đầu đàn trong đội nói với Simeone rằng họ muốn chơi theo kiểu tấn công, tích cực và hấp dẫn. Họ không muốn dùng nhiều thời gian vào phòng thủ nữa.
Hệ thống 3-5-2 cũng là phù hợp với sự có mặt của Luis Suarez. Chẳng lẽ cứ phòng thủ sâu ở dưới như trong sơ đồ cũ rồi đưa bóng dài lên để một tiền đạo 34 tuổi đuổi theo? Hệ thống mới cho phép đội đưa bóng lên gần Suarez, chuyền cho anh ở vào những vị trí gây nguy hiểm để anh ghi bàn.
Trận gặp Real Madrid vào tháng 12/2020, Atletico chơi lùi sâu vào cái vỏ ốc của họ, cuối cùng họ bị trừng phạt với tỉ số 0-2. Sau trận đó, họ bừng tỉnh, thắng liền 8 trận liên tiếp cho đến hết tháng 1/2021.
HLV Diego Simeone tạo ra sự thay đổi trong lối chơi của Atletico. Họ không còn đá theo kiểu thiên về phòng thủ nữa. Ảnh: Reuters. |
Trưởng thành về mặt tinh thần
Nhưng 2 tháng tiếp theo đến rất nặng nề với Atletico. 11 trận trong khoảng thời gian đó, các chướng ngại (như đã đề cập ở phần trên - PV) xảy đến với họ. Atletico chỉ thắng 4, hòa 5, thua 2 trong giai đoạn này. Khoảng cách rộng lớn về điểm số với các đội phía sau biến mất. Sau 30 vòng, Atletico có 67 điểm, còn Real Madrid là 66 điểm, trong khi Barca bỏ túi 65 điểm.
Những cơn ác mộng cũ được gợi lại. Biệt danh của đội bóng là "El Pupas", tức những kẻ bị nguyền rủa, do cố chủ tịch Vicente Calderon đặt sau trận chung kết cúp C1 năm 1974. Họ dẫn Bayern Munich đến phút 119, thì bị gỡ hòa 1-1. Hai ngày sau đá lại trận chung kết, họ thua 0-4.
Và cách đây vài năm, năm 2014, hẳn nhiều người còn nhớ trận chung kết Champions League giữa Atletico với Real. Cú đánh đầu của Sergio Ramos phút bù giờ gỡ hòa 1-1 và thất bại đến với Atletico ở hiệp phụ. Hè 2016, cũng là một trận chung kết Champions League nữa gặp Real Madrid, và thầy trò Simeone thua trên chấm luân lưu.
“Không rơi vào những nghịch cảnh thì không còn là Atletico nữa”, thủ quân Koke tổng kết. Trong 10 lần vô địch La Liga trước đó, thì 9 lần Atletico giành được ở vòng đấu cuối cùng.
Lúc dẫn đối thủ 13 điểm, các cầu thủ vẫn lo lắng. Không ai dám nói đến “vô địch”. Nhưng khi bị đối thủ bám sát, tâm lý các cầu thủ lại tỏ ra thoải mái hơn, như được giải phóng khi người khác dự báo Real Madrid hay Barca sẽ vượt qua họ để vô địch.
Giữa chuỗi trận không tốt, Simeone hỏi họ có muốn thay đổi cách chơi, về lại 4-4-2 thận trọng như cũ?. Các cầu thủ nói không cần. Họ vẫn muốn chơi với sơ đồ 3-5-2.
Được giải phóng tâm lý, Atletico như khởi đầu mùa bóng mới, chơi tốt ở 8 trận cuối cùng, dù thua 1 trận ở Bilbao. 2 vòng cuối đúng diễn ra nghẹt thở khi họ đều bị Osasuna và Valladolid dẫn bàn trước. Sau cùng, Simene và học trò cũng có chiến thắng 2-1. Cả hai lần ấy, người ghi bàn quyết định là Suarez, một "bản hợp đồng vô địch”. Trong 11 lần vô địch La Liga của Atletico, có tới 10 lần họ phải chờ tới vòng cuối mới đội vòng nguyệt quế.
De Paul sẽ là sự bổ sung chất lượng cho đội hình Atletico Madrid. Ảnh: Reuters. |
Hiệu quả ở hai đầu sân
Atletico chỉ tạo ra số cơ hội ghi bàn chắc ăn 1,22 bàn/trận, nhiều thứ 5 ở La Liga, sau Barca, Real, Sociedad, Villarreal. Nhưng họ lại là đội tận dụng các cơ hội ghi bàn tốt nhất, ghi được 1,56 bàn/trận (không tính các bàn thắng từ phạt đền).
Suarez vẫn tỏ ra là chân sút thính nhạy hàng đầu trước các khung thành. Nhưng “vua của các vua” về sự thính nhạy phải là tiền vệ Marcos Llorente. Anh ghi 12 bàn từ 3,9 cơ hội làm bàn chắc ăn. Cầu thủ này còn có 11 pha kiến tạo.
Có những cú sút, Llorente thực hiện ngoài vòng cấm, cơ hội ăn bàn gần bằng 0, thế nhưng vẫn thành bàn. Nếu có danh hiệu cầu thủ hay nhất mùa giải, thì nó phải thuộc về cầu thủ trưởng thành từ lò đào tạo của Real Madrid này. Llorente chơi 37 trong tổng số 38 trận ở La Liga, bằng Koke, thua 1 trận so với thủ môn Jan Oblak và tiền đạo Angel Correa.
Đầu kia sân là một sự hiệu quả khác. Oblak lần thứ 5 giành giải Zamora Trophy cho thủ môn để thủng lưới ít nhất trong mùa bóng. Mùa qua, Atletico chơi với 3 hậu vệ, tấn công, phiêu lưu, chấp nhận mạo hiểm hơn, vì thế cũng để cho đối thủ có nhiều cú sút và cơ hội hơn các mùa khác. Nhưng số cơ hội chắc ăn được đối thủ chuyển hóa thành bàn thắng không cao là nhờ đôi tay của Oblak.
Một tuyến giữa có chiều sâu
Mùa hè này, không có cầu thủ nào của Atletico chuyển đi. Họ sẽ mua chân sút của đội Olympic Tây Ban Nha Rafa Mir từ Wolves về để dự phòng cho Suarez. Và họ đã có tiền vệ Rodrigo De Paul từ Udinese (Italy) với giá 35 triệu euro.
De Paul chơi khá ở Serie A trong 5 năm qua, và nổi bật hẳn lên tại giải Copa America 2021, với vị trí phía sau Lionel Messi. Anh là mẫu tiền vệ kiến tạo lùi sâu (deep-lying playmaker) nữa mà bóng đá Argentina sản sinh, sau Fernando Redondo, Matias Almeyda, Juan Veron, Esteban Cambiasso, Ever Banega.
De Paul chơi tài hoa, đặc biệt khi đội đang giữ bóng. Mùa trước, anh ghi 9 bàn và kiến tạo 9 bàn cho Udinese. Gộp lại vài mùa gần đây, không có tiền vệ Atletico nào sáng tạo tốt như cầu thủ này. Một khả năng nữa của De Paul là rê dắt bóng. Về khoản này, anh gần với Messi hơn bất kỳ cầu thủ Ateltico nào.
Có lẽ không cần nói quá nhiều về De Paul. Hãy xem pha chuyền bóng xa 60 m của De Paul lên để Angel Di Maria ghi bàn duy nhất trong trận chung kết Copa America vừa rồi. Một cầu thủ có thể làm được mọi việc ở tuyến giữa.
Trong hệ thống 3-5-2, trừ 2 cầu thủ chạy cánh, tuyến giữa Atletico sẽ có 3 người. Mùa trước, Koke, Llorente, Saul Niguez hay đá, ít hơn một chút là Thomas Lemar, Geoffrey Kondogbia, Lucas Torreira và Hector Herrera. Torreira đã trở về Arsenal sau hợp đồng cho mượn.
Đến cầu thủ ít được ra sân nhất trong số này là Herrera cũng giỏi. Anh được chọn là "Cầu thủ xuất sắc giải Gold Cup". Và giờ, Atletico có thêm De Paul. Đây là tuyến giữa có chiều sâu hơn hẳn so với của các đối thủ Real và Barca.