Chỉ trong 169 giây, Atalanta từ thiên đường đi xuống thẳng địa ngục. Hai cú đệm bóng cận thành của Marquinhos và Choupo-Moting đã thiêu đốt giấc mơ của đội bóng vùng Lombardy.
Trong suốt 90 phút trước đó, Atalanta đã chơi sòng phẳng, san lấp toàn bộ khoảng cách với đội bóng có giá trị gấp 3 lần bằng thứ bóng đá đầy táo bạo.
Song bóng đá luôn khắc nghiệt và biết cách nhấn chìm những kẻ mộng mơ như đội bóng Italy.
Atalanta tiến rất gần tới vòng bán kết nhưng thất bại. Ảnh: Getty. |
Độ máu chiến của Atalanta
Trước trận, HLV Gian Piero Gasperini bình thản nói trong phòng họp báo: "Atalanta sẽ không bao giờ thua. Chúng tôi thắng, hoặc học hỏi".
Phát biểu này của nhà cầm quân người Italy gói gọn quan điểm của đội bóng tí hon vùng Bergamo trước trận đấu với PSG tại tứ kết Champions League. Họ không sợ hãi, e ngại, và sẵn sàng với mọi kịch bản có thế xuất hiện trước gã nhà giàu PSG.
Atalanta vào cuộc với tâm lý không e sợ đó. Đội bóng Italy chơi đôi công, dâng cao đội hình không e ngại trước những cầu thủ triệu phú của đội bóng Pháp. Độ sát ván của Atalanta trực tiếp biếu cho PSG nhiều cơ hội để ghi bàn, nhưng quan điểm của đội bóng Italy là rất rõ ràng. Họ sẵn sàng ghi nhiều bàn hơn.
Atalanta đã dẫn trước PSG trong phần lớn thời gian trận đấu bằng lối đá tấn công vũ bão. Ảnh: Reuters. |
Pha làm bàn của Mario Pasalic vào phút 27 là tiêu biểu cho thứ tinh thần đó của đội bóng áo sọc xanh đen. Khi Pasalic vung chân sút bóng tung lưới Keylor Navas, trung vệ Rafael Toloi cũng có mặt trong vùng cấm của PSG cùng tiền đạo Duvan Zapata.
Giới chuyên môn từng tốn nhiều giấy mực để phân tích bí quyết trong sự vươn lên của Atalanta. Trong ngày phải đối mặt với PSG ở trận đánh lớn nhất lịch sử 113 năm, tất cả đã hiểu vì sao đội bóng vùng Lombardy lại bay cao đến vậy.
Mọi thứ gói gọn lại trong 2 chữ "cùng nhau". Toàn đội Atalanta đã cùng nhau pressing, cùng nhau lên công về thủ nhịp nhàng, biến đội hình gồm toàn cầu thủ triệu phú của PSG trở nên bình thường đến lạ kỳ.
Song bi kịch của Atalanta cũng đến từ chính tinh thần cùng nhau ấy. Cái giá phải trả cho sự nhịp nhàng và đồng bộ như những vi mạch điện tử trong suốt 90 phút là sự đuối sức khi trận đấu trôi về những giây cuối cùng.
Khi PSG chơi bài liều bằng cách tung Kylian Mbappe chưa bình phục chấn thương vào sân, Atalanta sụp đổ. Cả hai bàn thua của Atalanta đều đến trong tình huống các cầu thủ PSG rướn qua trong những nhịp cuối cùng.
Tốc độ kinh hoàng của Mbappe trước đó đã khiến những đôi chân Atalanta đuổi theo đến mức mệt lử. Và khi cơ bắp không còn đủ tốt để làm đúng như những gì khối óc chỉ đạo, Atalanta không còn là chính mình.
Bi kịch của Don Quixote
Nếu Atalanta có thủ môn số một Gollini trong khung gỗ, và Josip Ilicic trên hàng công, họ có thất bại? Không ai biết, nhưng bi kịch của Atalanta không đượm mùi bi thương.
Thất bại của Atalanta tạo ra không ít liên tưởng tới cách Ajax gục ngã trước Tottenham ở bán kết Champions League mùa trước. Cả hai đều tấn công đẹp mắt, có lợi thế dẫn trước, và vứt bỏ tất cả vì những sai lầm trong những giây cuối cùng.
Cũng giống Ajax, Atalanta xứng đáng được tri ân dù thất bại. Lối đá tấn công cống hiến của đội bóng áo sọc xanh đen đang khiến giới chuyên môn tại Italy dần nhìn nhận lại chính mình.
Gasperini cúi đầu sau thất bại, nhưng Atalanta vẫn được châu Âu ngước nhìn. Ảnh: Reuters. |
Người Italy mê đắm phòng ngự. Họ coi đó là cách duy nhất để chiến thắng. Một trận đấu hoàn mỹ theo góc nhìn của người Italy có tỷ số 0-0. Đó sẽ là cuộc đấu cả hai đội đều thi triển được tuyệt kỹ phòng ngự của mình.
Trong hệ tư tưởng kéo dài hơn 6 thập kỷ ấy, Atalanta đang vươn lên, đóng những viên gạch vào thành trì đang dần sụp đổ có tên phòng ngự. Trong quá khứ, AC Milan hùng mạnh của Sacchi và Capello đã có công khiến cả thế giới phải sửng sốt khi cho thấy người Italy cũng biết cách tấn công.
Song 3 thập kỷ đã trôi qua từ những ngày đó. Những chức vô địch Champions League gần nhất của bóng đá Italy đều tới từ các tập thể phòng ngự cực kỳ chắc chắn (Milan 2007 và Inter 2010). Không một đội bóng nào sẵn sàng chơi sát ván đến cùng như Atalanta 2020.
Sự tri ân ấy cũng là bi kịch lớn nhất của Atalanta. Nếu thầy trò Gasperini có sự lọc lõi đúng kiểu người Italy để phòng ngự trong những phút cuối trận, PSG giờ này có lẽ đã ôm hận.
Đáng tiếc là Atalanta ngây thơ đến mức khờ khạo. Trong những giây phút quan trọng nhất, họ vẫn quyết tâm không phản bội chính mình.
Bóng đá thế giới sẽ ghi nhận Atalanta ở đâu? Câu trả lời là chẳng đâu cả. Kẻ chiến thắng sau cùng mới là người giữ hết vinh quang. Khi Champions League mùa này qua đi, Atalanta sẽ cùng chung số phận với tất cả đội bóng đã bị loại, từ Real Madrid, Juventus, đến cả Napoli hay Chelsea.
Không ai nhớ đến một CLB vào tứ kết cả. Bởi vậy, hãy ghi nhận Atalanta khi còn có thể. Không phải năm nào bóng đá Italy cũng giới thiệu một đại diện khiến cả châu Âu phải hứng thú như thế.