Vũ khí hóa học là chất độc hại gây tổn thương, nguy hại trực tiếp cho người, động vật và cây cỏ. Là một trong những loại vũ khí hủy diệt gây chết người hàng loạt, vũ khí hóa học dựa trên đặc điểm độc tính cao, gây tác dụng nhanh, khiến đối phương thiệt hại nặng nề.
Chất độc VX
VX là một trong những vũ khí hóa học phổ biến nhất do người Anh sản xuất vào đầu thập niên 50. Liên Hợp Quốc đã liệt VX vào danh sách vũ khí hủy diệt hàng loạt theo nghị quyết 687. Năm 1958, công thức sản xuất loại vũ khí này rơi vào tay người Mỹ và Washington đã quyết định sản xuất VX trên quy mô lớn vào năm 1961.
VX là một trong những loại vũ khí hóa học phổ biến nhất. Ảnh: Alexanderbackman.com |
Loại vũ khí này là hóa chất lỏng, giết chết nạn nhân bằng enzyme exetylcholinesterase. Nạn nhân tiếp xúc với nó chắc chắn sẽ tử vong nếu không rửa sạch chất lỏng kịp thời. Trong điều kiện thời tiết bình thường, VX có thể tồn tại nhiều ngày. Ở môi trường lạnh, VX có thể tồn tại tới vài tháng. Khi nhiễm độc, nạn nhân sẽ gặp các triệu chứng tăng hoặc giảm huyết áp đột ngột, mờ mắt, tức ngực, ho, tiêu chảy, chảy dãi, ra mồ hôi nhiều, buồn ngủ, đau mắt, nhức đầu, tiểu tiện nhiều, đau bụng, thở nhanh, chảy mũi, suy tim, co giật.
Chất độc Sarin
Năm 1938, một số nhà khoa học nghiên cứu một loại thuốc trừ sâu có độc tố cực mạnh. Tuy nhiên sau đó, quân đội Đức Quốc xã đã thâu tóm công thức này để sản xuất vũ khí hóa học Sarin (hay GB).
Theo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), sarin có khả năng gây chết người mạnh gấp 26 lần so với xyanua. Chỉ một giọt sarin nhỏ bằng kim châm cũng có thể đoạt mạng một người nhanh chóng. Nặng hơn không khí, chất độc sarin có thể tồn tại trong 6 tiếng. Khi nhiễm độc, nạn nhân sẽ có các triệu chứng đau đầu, buồn nôn, mờ mắt, chảy nước dãi, co giật, ngừng hô hấp và bất tỉnh.
Năm ngoái, một vụ tấn công bằng chất độc Sarin xảy ra tại khu vực do phe đối lập kiểm soát ở thủ đô Damascus của Syria, khiến hơn 1.300 người thiệt mạng, trong đó có nhiều phụ nữ và trẻ em. Năm 1995, Sarin cũng được dùng trong vụ tấn công một ga tàu điện ngầm ở thủ đô Tokyo của Nhật Bản, làm 13 người thiệt mạng và hàng nghìn người bị thương.
Khí độc mù tạt
Khí mù tạt, hay còn gọi mù tạt lưu huỳnh, gây ra những vết bỏng hóa học trên da, mắt và phổi. Nó có thể gây chết người, khiến nạn nhân tàn tật, gây ung thư hoặc mù vĩnh viễn. Theo Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Bệnh dịch Mỹ, khí mù tạt có thể tồn tại trong môi trường nhiều ngày, thậm chí nhiều tuần.
Loại khí độc này có khả năng sát thương rất lớn. Ảnh: Icrc.org |
Việc sử dụng khí mù tạt trong tác chiến khiến quân đối phương phải sử dụng thiết bị phòng độc. Tuy nhiên, các thiết bị này không phát huy hiệu quả trong mọi trường hợp. Trong chiến tranh Iran-Iraq, khí mù tạt đã thấm qua miếng che mặt mà người Iran thường đeo (vì lý do tôn giáo) và gây tổn thương cho họ. Khí độc mù tạt cũng có thể dễ dàng thấm qua quần áo, giày dép và các nguyên liệu khác.
Chất độc Phosgene
Phosgene là chất khí không màu, được sử dụng như một loại vũ khí hóa học nguy hiểm trong Chiến tranh Thế giới thứ nhất. Theo một báo cáo của Bộ Quốc phòng Mỹ năm 1987, 85% thương vong trong cuộc chiến này do chất độc Phosgene gây ra. Loại chất này do nhà hóa học người Anh John Davy (1790-1868) tổng hợp năm 1812, được ứng dụng rộng rãi trong nhiều ngành sản xuất công nghiệp và thuốc trừ sâu.
Khi mới tiếp xúc, nạn nhân có triệu chứng ho, cảm giác cháy trong cổ họng và chảy nước mắt, xót mắt, thị lực mờ, thở dốc và ói mửa, sau đó khó thở, ho ra chất dịch màu hồng, huyết áp thấp, suy tim.
Khí độc Clo
Quân Đức đã sử dụng Clo để tiêu diệt đối phương trên chiến trường lần đầu tiên vào ngày 22/4/1915. Người Đức đã triển khai hàng ngàn bình khí clo và tiêu diệt toàn bộ 2 sư đoàn của Pháp và Algeria. Khí độc này khiến nạn nhân cảm thấy đau nhói ở cổ họng và ngực.
Quân Đức đã sử dụng Clo làm vũ khí trong chiến tranh thế giới thứ nhất. Ảnh: wwwslate.com |
Clo có thể phản ứng với nước trong niêm mạc của phổi để tạo thành axit clohydric, một chất kích thích có thể làm chết người.