Trong một xã hội bảo thủ như Iran, việc cô dâu mất màng trinh vì người con trai khác là vấn đề nghiêm trọng đối với chú rể. Ảnh: BBC |
Phóng viên Mahrokh Gholamhosseinpour của báo The Daily Beast kể về phận đời của cô dâu mất trinh trước khi lấy chồng và thủ thuật mà nhiều phụ nữ tại quốc gia Hồi giáo này áp dụng để thoát “án tử”. Zing.vn lược dịch câu chuyện của cô.
Khi lớn lên ở miền nam Iran, tôi đã chứng kiến nhiều phụ nữ mất trinh phải chết. Tôi nhớ nhất cô bạn phổ thông vừa xinh đẹp, vừa dễ thương phải chết sau khi chồng phát hiện cô ấy không còn “cái ngàn vàng”. Sau kết luận của chồng, bạn tôi tự sát.
Cái chết ấy ám ảnh tôi và khiến tôi đặt ra rất nhiều câu hỏi. Một lần, tôi đọc bài "Viên đút âm đạo" trên trang Facebook của một người bạn. Bạn tôi bình luận trang có tên Các cô gái độc thân, nơi nhiều người bàn luận về loại thuốc chứa dung dịch giống máu, đặt trong âm đạo của phụ nữ trong đêm tân hôn trước khi giao hợp. Nhiệt độ cơ thể phụ nữ sẽ khiến viên thuốc tan chảy, tạo cảm giác cô dâu chảy máu trong đêm tân hôn vì màng trinh rách. Trong số các biện pháp làm lại “cái ngàn vàng” mà tôi từng nghe, phương pháp này có vẻ sáng tạo và đơn giản nhất.
Một hôm, tôi lưu số điện thoại của một người bán hàng đặc biệt này trên mạng. Tôi gọi và giới thiệu bản thân là khách hàng muốn tìm hiểu sản phẩm và đối thoại với người ở đầu dây bên kia.
- Bạn cần bao nhiêu vỉ?
- Chỉ một mình tôi, một vỉ liệu đủ không anh? Giá một vỉ bao nhiêu?
- 110 USD. Nếu bạn muốn giao hàng, chúng tôi sẽ tính thêm phí vận chuyển và giao hàng. Bạn gặp vấn đề này bao lâu rồi?
- Anh hỏi “vấn đề” gì?
- Ý tôi là bạn mất màng trinh lâu chưa?
- 7, 8 năm anh ạ.
- Mỗi vỉ gồm 2 viên. Tôi không phải là nhà sản xuất mà chỉ buôn thôi. Nhưng tôi đảm bảo hiệu quả 100%. Không khách hàng nào gọi lại cho tôi để phàn nàn. Bạn đặt thuốc vào âm đạo từ 30 phút đến một tiếng trước khi giao hợp. Thuốc sẽ ẩm và tan chảy.
- Thuốc do Iran sản xuất đúng không anh?
- Đúng vậy. Ban đầu, chúng được sản xuất ở châu Âu nhưng hiện nay các công ty trong nước đã tự sản xuất.
Sau câu hỏi việc mua bán loại thuốc hợp pháp hay không, người đàn ông tỏ ra khó chịu và hỏi lại tôi: “Là khách hàng, bạn quan tâm đến điều gì? Bạn đặt hàng và nếu thuốc không hiệu quả, tôi hứa sẽ trả lại tiền”.
Tôi hỏi tiếp: “Một vỉ hay một viên đủ cho tôi?”. “Một vỉ gồm 2 viên. Bạn nên thử một viên trước đêm tân hôn xem phản ứng ra sao vì chức năng của thuốc phụ thuộc vào nhiệt độ cơ thể bạn. Những người có nhiệt độ cơ thể thấp cần 45 đến 50 phút. Nhưng với những người nhiệt độ cơ thể cao hơn, 30 đến 35 phút là ổn rồi”, người kia nói.
“Vậy còn mùi và màu của dung dịch thì sao? Nó có thể khiến chú rể nghi ngờ không?”, tôi hỏi. “Không, cả màu và mùi đều giống máu. Lượng dung dịch cũng tương đương với lượng máu thoát ra do màng trinh rách”, anh ta trả lời.
Đoạn hội thoại giữa tôi và người đàn ông trên điện thoại tiếp tục diễn ra.
- Tôi có thể tái sử dụng không anh? Chẳng hạn như tôi cho một người bạn?
- Tại sao bạn hỏi quá nhiều? Bạn mua gói vỉ 110 USD mà khiến tôi mất thời gian quá. Thuốc chỉ có tác dụng một lần. Thời hạn sử dụng là 2 năm ở nhiệt độ phòng. Vì vậy, nếu bạn mua và đám cưới hoãn vì bất kỳ lý do gì, bạn có thể dùng nó trong vòng 2 năm.
Tôi tiếp tục hỏi về vấn đề đạo đức: “Đã bao giờ anh nghĩ việc mua bán loại thuốc này là hành vi phù hợp chuẩn mực đạo đức. Với việc bán thuốc anh đang giúp người ta nói dối bạn đời. Chẳng lẽ anh không nghĩ rằng mọi người thành thực với nhau để bắt đầu cuộc sống chung sẽ tốt hơn?
Lần này người bán hàng tỏ rõ sự bực bội và trả lời tôi: “Này, nếu cô là cảnh sát hay người từ Bộ Y tế, tôi cũng nói để cô biết tôi có giấy phép kinh doanh”. Tôi quyết định nói thật: “Tôi là phóng viên. Xin lỗi vì không nói ngay từ đầu nhưng tôi sợ anh sẽ không nói chuyện với tôi”. Người đàn ông bình thản trả lời: “Ồ, không sao. Bạn không biết tên tôi nhưng sẽ tốt hơn nếu bạn nói với tôi ngay từ đầu”.
Tôi trở lại câu hỏi về đạo đức: “Anh có nghĩ việc anh đang làm hợp đạo đức? Anh không thấy tội lỗi khi giúp người khác nói dối à?”.
“Không, nhiều cô mất trinh vì sơ ý và không làm gì vi phạm đạo đức. Hoặc họ mất cái ngàn vàng vì họ lựa chọn không đúng hay do chơi thể thao hoặc ngã. Họ có quyền sống. Có thể bạn không tin nhưng hàng ngày, tôi trả lời hơn 100 cuộc gọi và bán khoảng 15 vỉ. Phẫu thuật màng trinh không đơn giản, tốn kém và có thể khiến người khác chú ý. Ngoài ra, màng trinh giả chỉ có thể che đạy sự thật trong vòng 9 đến 13 tháng. Thuốc của tôi không đắt và người sử dụng có thể dùng một cách bí mật. Bạn mua và dùng trước khi giao hợp khoảng nửa tiếng. Tất cả chỉ có thế”, người kia lập luận.
Khi tôi nói rằng việc bán thuốc là vi phạm đạo đức vì giúp người ta phủ nhận quá khứ, người bán hàng lập tức bày tỏ quan điểm: “Đạo đức có giá bao nhiêu? Bạn sống ở đâu, có lẽ không phải ở Iran? Bạn nghĩ rằng giúp đỡ phụ nữ đảm bảo an toàn cho cuộc sống và tính mạng của họ là hành vi sai? Tôi hoàn toàn không cảm thấy dằn vặt. Tôi giúp người ta thấy hy vọng hơn ở tương lai, để họ vượt qua căng thẳng và sống bình thường”.
Sau đó tôi cũng lý luận rằng chúng ta nên giáo dục con trai của chúng ta để họ dần chấp nhận sự thật, vợ chúng sau này có thể không còn nguyên vẹn. Nếu chúng có thể quan hệ tình dục trước hôn nhân thì vợ họ cũng có thể.
Người đàn ông tỏ ra không đồng tình với ý kiến của tôi và phản bác: “Trong khi bạn thay đổi một nền văn hóa thì vài thế hệ sẽ bị hủy hoại. Nhiều cô gái nghèo khổ phải vay mượn tiền bằng mọi cách để vá mạng trinh vì lo sợ. Giờ tôi phải đi, khách hàng đang đợi”.
Tôi cảm ơn người bán hàng và hỏi liệu tôi có thể công bố ý kiến của anh. Người đàn ông đồng ý nhưng dặn thêm: “Đừng cho bạn bè cô số điện thoại của tôi. Tôi là người kinh doanh, bạn hiểu chứ. Tôi không muốn bị theo dõi”.