Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

#FORMAT

Saigon Talk: 'Hôm nay có gì vui hông?'

Nhận được nhiều yêu thương khi làm việc tại gia, đoạn tin nhắn quen thuộc và người lạ ở TP.HCM là những chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

xa mat nhung khong cach long anh 1

Nhận được nhiều yêu thương khi làm việc tại gia, đoạn tin nhắn quen thuộc và người lạ ở TP.HCM là những chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

xa mat nhung khong cach long anh 2 xa mat nhung khong cach long anh 3

Lan tỏa yêu thương

Tôi chuyển qua công việc mới được một tháng thì phải làm việc tại nhà, đến nay đã hai tháng. Kể ra chưa kịp quen thân với đồng nghiệp mà đã phải làm việc trực tuyến 8 tiếng/ngày không thấy mặt.

Nhưng công ty mới đã làm tôi đi từ bất ngờ này tới ngạc nhiên khác.

Lúc mới nghỉ dịch được một tuần, tôi nhận được một hộp quà to bự từ sếp, nào là trái cây, bánh kẹo, cả thuốc tiêu hoá, dây nhảy và hộp khẩu trang. Ảnh không quên kèm theo lời nhắn: "Ở nhà nhớ tập thể dục, ăn trái cây bổ sung vitamin nhiều nhiều vô nha, để hết dịch còn gặp nhau dui dẻ hông quạu!"

Rồi mới tuần trước, khu nhà tôi bị phong toả, đúng lúc tủ lạnh hết sạch lương thực thì anh shipper gọi xuống nhận hàng. Mở thùng ra thì chao ôi, hơn 10 thứ "vàng xanh" các loại, quá đủ để tôi tiếp tục sinh tồn thêm hai tuần nữa.

Chưa hết, chị trưởng nhóm của tôi sợ mọi người ở nhà buồn… miệng, tự tay nấu trà sữa gửi cho mỗi người 2 chai, kèm theo cái ghi chú: "Để chị chích cho mỗi đứa một phát để tụi bây miễn nhiễm deadline".

Giãn cách ở nhà, nhìn nhau qua màn hình máy tính nhưng mà lòng người có "giãn" đâu chớ.

- Nhật Hoàng

xa mat nhung khong cach long anh 4xa mat nhung khong cach long anh 5

"Hôm nay có gì dui hông?"

Tui có một đứa bạn vừa quen vài tháng - lúc TP.HCM bắt đầu vào đợt chống dịch. Hai đứa thường nói với nhau đủ thứ chuyện trên trời, dưới đất, trong nhà, ngoài ngõ. Có hôm tới 2h sáng tui buồn ngủ muốn chết mà vẫn phải căng mắt lên “tám” với nó.

Câu cửa miệng để nó bắt đầu trò chuyện với tui bao giờ cũng là: “Hôm nay có gì dui hông?”. Kể chuyện là sở trường của tui, tui lại hay tiếp nhận chuyện dui, thế là tui tuôn ra ào ào như thác đổ.

Rồi mấy tuần nay, mật độ trò chuyện của tụi tui thưa thần. Thú thật mỗi ngày bao quanh bởi tin tức dịch giã cũng làm tui kiệt sức, mệt mỏi đến độ không còn cảm hứng để trò chuyện nhiều.

Nhưng mà đứa bạn tui thì vẫn không thay đổi cách mở đầu câu chuyện. Vẫn là “Hôm nay có gì dui hông?”. Bữa nọ tui đang khó chịu trong người, tui mới vặn vẹo nó là: “Sao cứ hỏi gì dui hoài dậy? Dịch này dui gì nổi”.

Cái rồi nó mới giải thích với tui là mỗi ngày thấy xung quanh nhiều tin tức tiêu cực, nó luôn muốn tìm một điểm sáng gì giữa chuỗi ngày này. Vậy nên nó muốn nghe tui kể chuyện dui, rồi nó lại đem chuyện dui đó kể lại cho những người bạn khác, như một cách truyền năng lượng tích cực cho nhau.

Bạn tui suy nghĩ đơn giản dị đó mà tui cũng thắc mắc nữa ta.

Mấy bữa nay, tui không chờ nó chủ động vào nhắn nữa, tui nhắn cho nó hỏi: “Hôm nay có gì dui hông, kể nghe chơi”.

- Minh Anh

xa mat nhung khong cach long anh 6xa mat nhung khong cach long anh 7

Người lạ ở Sài Gòn

Người bạn thân của tôi vừa trở thành F0 sau khi khu trọ của bản liên tục ghi nhận nhiều ca mắc. Bạn không thông báo với người thân vì sợ gia đình ở quê lo lắng.

Vậy là nhóm bạn thân ở Sài Gòn bảo nhau mỗi người góp sức để hỗ trợ cho nó. Người mua dụng cụ y tế, người lo trái cây cho đủ chất, còn tôi nhận nhiệm vụ nấu cơm.

Trưa hôm kia, tôi xách xe chạy ra chỗ gần nhà để mua hộp phục vụ cho việc mang cơm mỗi ngày cho bản. Tiệm đóng cửa, nghỉ bán. Cũng không lạ gì trong mùa dịch này.

Tôi chạy tiếp sang tạp hóa cách đó 500 m nhưng cũng bất lực vì quán không có. Đang đứng lơ ngơ thì một chị tới mua mì tôm, thấy tôi không mua được hộp, chị nói: “Giờ này em kiếm hổng có đâu, cần nhiều không ghé chị lấy nè”. Tôi hơi bất ngờ trước sự nhiệt tình của chị, nhưng vẫn theo chân chị về căn nhà trong một con hẻm nhỏ.

Chị đưa cho tôi một chồng hộp bằng bã mía kèm đũa, muỗng, đầy đủ combo, còn khuyến mãi thêm một túi cam. Hỏi ra mới biết chị vốn nấu cơm từ thiện mùa dịch này, nấu mỗi ngày mấy trăm suất cho lực lượng tình nguyện. Mấy hôm nay chị bận chăm người thân nên tạm nghỉ.

Không quen không biết, những người lạ ở Sài Gòn này vẫn cứ đối xử với nhau tử tế như thế đó.

- Phú Quý

Bạn đọc có thể gửi câu chuyện của mình về hộp mail Saigontalk@zing.vn. Những câu chuyện đó sẽ được chọn và đăng ở Saigon Talk vào chủ nhật hàng tuần.

Saigon Talk: Đi chợ như thời ông bà

Hôm nay ăn gì, đi mua đồ bằng tem phiếu, góc phố bị bỏ quên là những chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

Saigon Talk: Rời thành phố

San sẻ thức ăn mùa dịch, chuyện rời Sài Gòn về quê và cảm xúc khi thành phố giãn cách kéo dài là những chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

Saigon Talk: ‘Hết dịch, mình xách xe chạy vòng thành phố’

Việc làm đầu tiên khi hết dịch, người dân gửi quà cho Sài Gòn và tiếng xe cứu thương trong thành phố là những chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

Saigon Talk: 'Cố lên! Không có gì phải sợ'

Một chị shipper vẫn luôn giữ lòng tin giữa chuỗi ngày dịch bệnh, chị em bé Mây động viên nhau khi đi lấy mẫu xét nghiệm là những câu chuyện được kể trong Saigon Talk tuần này.

Minh họa: Mỷ Thi

Bạn có thể quan tâm