Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Ký ức về một đêm trực tại bệnh viện

Ánh sáng phòng mổ bệnh viện gần như không bao giờ tắt. Đêm trực mùa đông năm 2013 cũng như nhiều đêm khác, bác sĩ Trần Quốc Khánh giành lại sự sống cho bệnh nhân từ tay thần chết.

Đêm gần sáng, kim đồng hồ “mệt mỏi” nhảy những bước cuối cùng để chuẩn bị đón ngày mới. Cuối hành lang cô hộ lý đẩy những chiếc xe chất đầy quần áo vấy bẩn hướng về khu giặt. Ở phòng bên cạnh chị y tá đang xịt rửa dụng cụ. Anh bác sĩ gây mê dán mắt vào màn hình máy thở để đảm bảo những dấu hiệu sinh tồn sau ca mổ của bệnh nhân luôn trong giới hạn an toàn.

Góc xa xa, cậu bác sĩ nội trú vừa ngáp vừa ghi chép thêm những thông tin vào hồ sơ bệnh án. Chẳng ai nói một câu, cả gian phòng chỉ còn lại tiếng máy thở kêu “bip bip” một cách đều đều vô cảm.

Mỗi người một nhiệm vụ, lặng lẽ hoàn thành nốt phần việc của mình dù trên khuôn mặt, không ai giấu được nét mệt mỏi buồn ngủ sau một đêm dài với hơn chục ca mổ cấp cứu, hồi sức ngừng tuần hoàn. Bỗng tiếng điện thoại reo, chị y tá nhấc lên nghe rồi dập máy rất nhanh kèm thông báo lạnh như băng: “Có ca đẩy thẳng nhé! Đa chấn thương,khả năng vỡ tạng đặc trong ổ bụng”.

Cả phòng mổ như bừng tỉnh. Không ai bảo ai, mỗi người một việc, làm nhanh như máy: Dọn dẹp trải toan bàn mổ, kiểm tra máy thở cùng các loại thuốc mê, thuốc tê, chuẩn bị bộ tiêm truyền đặt ống nội khí quản, bộ dụng cụ mở bụng cấp cứu, bộ hút màng phổi sẵn sàng, ekip gây mê đầy đủ…

Noi anh sang khong bao gio tat anh 1

Ekip của bác sĩ Khánh trong một ca phẫu thuật giành lại cơ thể lành lặn cho bệnh nhân. Ảnh: FBNV.

Chỉ hơn 5 phút sau, từ ngoài cửa đã nghe âm thanh ồn ào cùng tiếng thình thịch của những bước chân, âm thanh mỗi lúc một gần và rõ hơn. Ekip phòng mổ cấp cứu ra đón bệnh nhân tận cửa. Bệnh nhân nam thanh niên nằm mê man im lìm trên cáng, toàn thân tái nhợt, nhìn nhanh không biết là còn thở hay không. Nhân viên y tế cùng người nhà nhanh chóng chuyển bệnh nhân vào phòng mổ.

Trong khoảnh khắc, cửa phòng mổ đóng lại, hai thế giới bắt đầu mở ra: Ở ngoài là không gian lặng thinh xen lẫn cảm giác lo lắng đợi chờ của tất cả người thân, thời gian kéo dài như bất tận. Phía trong cánh cửa, tất cả nhân viên y tế chạy đua với thời gian trong từng nhịp đập. Đặt nhanh những đường truyền, đèn mổ bật sáng, lĩnh máu sớm nhất, gây mê sát khuẩn rạch da… mọi thứ như đã lên kế hoạch từ trước, không ai bảo ai, phối hợp nhịp nhàng, ăn ý.

Mục đích tối thượng lúc này là giành lại sự sống cho bệnh nhân từ bàn tay thần chết. Chỉ có như vậy mới mang đến được nụ cười cho biết bao con người đang ngóng chờ ở ngoài cánh cửa kia.

Các bạn ạ, đây là một trong hàng trăm nghìn tình huống xảy đến suốt chiều dài hơn 100 năm qua tại phòng mổ cấp cứu bệnh viện nơi bác sĩ đang công tác. Ở nơi ấy, ánh sáng chưa bao giờ tắt. Đó là ánh sáng soi rọi cho những ca phẫu thuật, cũng chính là tia sáng thắp lên niềm tin hy vọng cho những đôi mắt người nhà mòn mỏi đợi chờ ở ngoài kia.

Thời gian cứ trôi đi, mọi vật có thể đổi dời, duy chỉ có ánh đèn này là vững vàng, kiên định, bền bỉ chiếu sáng cùng với sự tâm huyết - tình yêu và trách nhiệm của người thầy thuốc. Chúng tôi, những phẫu thuật viên với cái đầu lạnh, trái tim nóng ấm và đôi bàn tay tinh tế, sẽ vẫn luôn ở đây để thắp lên ngọn lửa niềm tin hy vọng cho bao gia đình.

Căn phòng này, ngọn đèn này, ánh sáng này sẽ vẫn mãi tỏa sáng nơi đây như để thách thức cùng thời gian và cứu rỗi số phận bao con người...

Trần Quốc Khánh / Thái Hà Books và NXB Công thương

SÁCH HAY