Khoảnh khắc quyết định tấm huy chương vàng nội dung nhảy cao nam của Olympic Tokyo 2020 sẽ đi vào lịch sử các kỳ Thế vận hội bởi sự đặc biệt.
2 tấm huy chương vàng đặc biệt
VĐV Tamberi (Italy) và Barshim (Qatar) trải qua hai phần thi ở chung kết nội dung nhảy cao với thành tích và cách thức giống hệt nhau, thậm chí cả ở số lần nhảy hỏng mức xà 2,39 m. Cả hai ôm chầm lấy nhau trước phán quyết cuối cùng.
Khoảnh khắc vỡ òa cảm xúc khi Barshim và Tamberi quyết định không thi tiếp loạt đấu phụ để chia sẻ tấm huy chương vàng. Ảnh: Reuters. |
Trọng tài sau đó bước tới chỗ hai VĐV để hỏi cả hai có muốn thực hiện phần thi phụ (jump-off), một cách để phân định thắng thua. Barshim hỏi ngược lại trọng tài: "Có thể có 2 huy chương vàng không?". Trọng tài trả lời: "Có thể. Tùy vào các anh".
Barshim gật đầu, và cả hai VĐV có cùng thành tích 2,37 m đều giành huy chương vàng. Những gì diễn ra sau đó nằm ngoài tưởng tượng của các khán giả hiếm khi theo dõi bộ môn nhảy cao: Tamberi của Italy ôm Barshim trước khi ngã lăn ra đất, vừa khóc vừa ăn mừng huy chương vàng đầu tiên trong sự nghiệp.
Màn ăn mừng của Tamberi kéo dài tới hơn 10 phút. Anh quá hạnh phúc. Tamberi khóc trước tấm bảo vệ ống quyển in dòng chữ "Road to Tokyo 2020" (Đường tới Tokyo 2020).
Để lý giải màn ăn mừng cuồng nhiệt này, thời gian phải chuyển về trước đó 5 năm. Năm 2016, chỉ ít tuần trước khi tham dự Olympic Rio, Tamberi quyết định phá kỷ lục quốc gia với mức xà 2,41 m. Anh tiếp đất sai tư thế, và gặp chấn thương mắt cá chân nghiêm trọng.
Tamberi đổ gục, khóc như mưa ngay trên sân. 5 VĐV khác cùng các HLV đã phải tới để an ủi và dìu VĐV này lên cáng.
Bi kịch này khiến Tamberi lỡ mất kỳ Thế vận hội trên đất Brazil. Nếu nhìn lại quá khứ, không khó để hiểu vì sao Tamberi vui mừng phát khóc đến vậy khi giành huy chương vàng tại Olympic Tokyo 2020.
Tình bạn tuyệt đẹp
Tuy nhiên, đó mới chỉ là một phần của câu chuyện tuyệt vời đằng sau 2 tấm huy chương vàng ở môn nhảy cao. Năm 2017, sau khi bình phục từ chấn thương mắt cá chân, Tamberi gặp vô vàn khó khăn trong việc lấy lại phong độ.
Anh liên tiếp thất bại ở những giải đấu lớn với thành tích tệ hại so với trước chấn thương. Sau thành tích kém tại Diamond League, do quá thất vọng với chính mình, Tamberi quyết định tự giam mình trong phòng.
Mọi chuyện chỉ thay đổi khi một nhân vật đặc biệt tới gõ cửa. Đó chính là chủ nhân còn lại của tấm huy chương vàng: Mutaz Barshim.
Chính Mutaz Barshim là người giúp Tamberi gạt bỏ những suy nghĩ tiêu cực sau chấn thương mắt cá chân cực nặng. Ảnh: Reuters. |
Viết trên Spikes.worldathletics trong bài viết với tựa đề "Người bạn Mutaz của tôi" vào tháng 1/2018, Tamberi kể lại: "Mutaz bắt đầu gõ cửa phòng tôi. Anh ấy nhất quyết không chịu rời đi. Ban đầu tôi chỉ muốn anh ấy biến đi. Nhưng Mutaz lên tiếng: 'Gimbo, xin đấy, tôi muốn nói chuyện với cậu'. Thế là tôi để tôi để anh ấy vào.
Chúng tôi nói chuyện. Tôi bật khóc. Mutaz trấn tĩnh tôi và nói: 'Đừng cố thúc ép bản thân. Cậu đã gặp một chấn thương rất nặng mà đã trở lại Diamond League. Không ai có thể tưởng tượng ra chuyện đấy. Hãy bình tĩnh, đừng cố đặt quá nhiều kỳ vọng vào bản thân. Hãy cứ chờ xem".
Những lời an ủi của Barshim đã thực sự cứu rỗi Tamberi. "Điều quan trọng nhất anh ấy giúp tôi là làm cho tôi hiểu bản thân nỗ lực cho chính mình, chứ không phải bất kỳ ai", Tamberi viết.
Thành tích sau đó của VĐV Italy được cải thiện. "Điều gì đó trong tôi đã thay đổi, và tôi bắt đầu thực sự sống lại niềm tin. Một lần nữa, tôi trở lại là VĐV nhảy cao", Tamberi nhấn mạnh.
Mutaz Barshim đã giúp Tamberi gạt bỏ những suy nghĩ tuyệt vọng khi thành tích không như ý muốn để lấy lại phong độ. Như Mutaz, Barshim quyết định không có phần thi jump-off để chia sẻ tấm huy chương vàng với đối thủ và cũng là người bạn Tamberi.
Những BLV của đài 7+ trên sóng trực tiếp đã bình luận: "Họ quyết định chia sẻ huy chương vàng! Thật là một khoảnh khắc tuyệt vời tại Thế vận hội. Đây, đây chính là tinh thần Olympic. Một khoảnh khắc sẽ được ghi nhớ mãi mãi".
IndianExpress sau khi dẫn lại câu chuyện Tamberi viết trên Spikes.worldathletics vào tháng 1/2018 về người bạn Mutaz Barshim đã viết: "3 năm sau, Tamberi giành huy chương vàng Olympic, cùng chính người bạn của mình. Đôi khi, chỉ đôi khi thôi, giấc mơ thực sự trở thành sự thật".