Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

'Ô cửa rêu xanh' mở ra bầu trời hy vọng

Những câu chuyện của Lê Hà trong “Ô cửa rêu xanh” thật đa dạng, có chuyện buồn, chuyện vui, nhưng bao giờ kết thúc cũng là khoảng trời rộng mở ngoài kia như những tia hy vọng.

O cua reu xanh anh 1

Đã có nhiều truyện ngắn, tản văn, bút ký, phóng sự đăng trên các báo, tạp chí uy tín như báo Hà Nội mới Cuối tuần, báo Tuổi Trẻ, báo Thừa Thiên - Huế, báo Đà Nẵng, tạp chí Sông Hương, tạp chí Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, tạp chí Cửa Việt..., dưới các bút danh Lê Hà, Linh Chi, Ngọc Linh, nhưng mới đây, tập truyện ngắn đầu tay Ô cửa rêu xanh (NXB Thuận Hóa, tháng 3/2023) của tác giả Lê Hà mới được ra mắt.

Lê Hà là một cây bút trẻ tràn đầy sức viết nhưng không may lại mang căn bệnh ung thư. Tính tình trong sáng, tốt bụng, đặc biệt là luôn lạc quan yêu đời dù phải thường xuyên đối đầu với những đợt hóa trị. Ngoại trừ những lúc sức khỏe không cho phép, còn bất cứ khi nào có thể, Hà lại miệt mài bên con chữ, dòng văn.

Với Hà, viết là niềm vui, là liều thuốc an thần giúp cô chống chọi với những cơn đau khủng khiếp. Viết, cũng là một cách kiếm tiền chữa bệnh, như có lần cô bộc bạch. Dẫu viết tản văn hay truyện ngắn, văn của Lê Hà luôn trong sáng, nhẹ nhàng như chính con người cô. Bạn đọc có thể thấy trong tập truyện ngắn đầu tay Ô cửa rêu xanh của Hà những dòng văn đầy tình cảm, mượt mà và bộc lộ những suy nghĩ sâu sắc, nhân ái, nhân văn.

Trong truyện ngắn Ô cửa rêu xanh, Hà kể chuyện hai ông bà già dù có con cái làm ăn thành đạt nhưng không sống bên ông bà, hai vợ chồng già lui cui sớm tối với nhau. Ở đời "nước mắt chảy xuôi", bà giấu nỗi buồn vào trong: "Bà già không nói cho ông già biết, mình cũng ngóng các con ghé đến, khi nghe mấy đứa con bảo sẽ tranh thủ ghé về, lúc ông bà già than mệt... Bà ngồi suốt buổi sáng, làm sạch mớ cá, kho một nồi thật to. Cứ nghĩ đứa nào ghé về, bà sẽ kêu tụi nó mang về nhà ăn cho đã ghiền... Cá kho khô, chắc bà cho hơi nhiều ớt, nên chiều nay lúc ăn cơm, bà thấy cay xè. Già rồi, đến sức ăn cay cũng giảm. Bà lấy khăn chặm giọt nước mắt vừa rớt xuống, nghe gió ngoài trời thổi ràn rạt qua ô cửa...".

Những câu chuyện của Lê Hà trong tập truyện Ô cửa rêu xanh thật đa dạng, có chuyện buồn, chuyện vui, nhưng bao giờ kết thúc cũng là khoảng trời rộng mở ngoài kia như những tia hy vọng ở một tương lai tươi sáng.

Nhớ những ngày đầu mới quen Lê Hà, tôi không hề nghĩ rằng cô đang mắc bệnh nan y, cho đến một lần nghe cô ấy tâm sự: "Em sắp chết rồi chị ạ, em bị ung thư!". Thật, tôi chưa bao giờ nghe ai nói về bệnh nan y của mình với một nụ cười tươi như đóa hoa sớm mai đến thế. Đêm đó tôi đã khóc, khóc vì thương một ngày nào đó cô sẽ rời xa mọi người, khóc vì sợ một ngày nào đó sẽ vắng tên Lê Hà trên các tờ báo. Vậy là tôi cùng với người bạn quyết định "xúi" Hà in sách.

Khi trang bìa Ô cửa rêu xanh được Lê Hà giới thiệu trên trang cá nhân của mình, đã có rất nhiều bạn đọc khắp nơi và bạn bè văn chương của tác giả bày tỏ sự ủng hộ, yêu thương và đặt mua sách. Từ lâu, bạn đọc đã yêu văn của Lê Hà, nay biết tin tác giả trẻ đang mang trong mình căn bệnh nan y, tiền chữa bệnh rất tốn kém nên họ muốn được chia sẻ cùng cô.

Ô cửa rêu xanh không chỉ là một tập sách, mà đó còn là nỗ lực, là khát vọng của một tác giả gặp điều không may trong cuộc đời nhưng quý thay vẫn lạc quan, tự tin, miệt mài với từng phím chữ. Mong rằng Lê Hà luôn tràn đầy sức khỏe để viết tặng đời, tặng người những dòng văn hay, những ý văn đẹp. Bầu trời bao la vẫn mở ra phía ngoài kia ô cửa, bầy chim vẫn lích rích tìm nhặt mồi mỗi ngày, bạn đọc vẫn luôn đón đợi những truyện ngắn, tản văn mượt mà của Lê Hà trong mỗi sớm mai thức giấc!

Lê Hà có tên thật là Lê Thị Ngọc Hà, cô từng là phóng viên báo Pháp luật Việt Nam, nay là người viết tự do. Cô đã đạt một số giải thưởng của báo Thanh Niên, báo Tuổi Trẻ, Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Thừa Thiên - Huế. Hiện cô đang hoàn thiện để cho ra mắt tập tản văn Mùi khói vương chái bếpNắng qua mái hiên.

Vầng trăng côi ngự sáng trên bể đời xáo động

Sau 2 tiểu thuyết "Mộ phần tuổi trẻ" và "Những vọng âm nằm ngủ", nhà văn trẻ Huỳnh Trọng Khang cho ra mắt tiểu thuyết “Bể trăng côi” với nhiều suy ngẫm và nỗi ám ảnh về nhân sinh.

Nhà văn trẻ định vị mình trong thế giới phẳng

Đối với những nhà văn trưởng thành và bắt đầu sự nghiệp trong thời đại cách mạng công nghiệp 4.0, AI hay ChatGPT không hoàn toàn là một nỗi lo mà chúng là những người bạn.

http://www.hanoimoi.com.vn/tin-tuc/sach/1058396/o-cua-reu-xanh-mo-ra-bau-troi-hy-vong

Trang Thùy / Hà Nội mới

Bạn có thể quan tâm