Trong khi số người được phát hiện nhiễm virus corona mới đang tăng nhanh mỗi ngày, chính phủ nhiều nước đã quyết định sơ tán công dân của mình khỏi tâm dịch, thành phố Vũ Hán, Trung Quốc.
Chuyến bay New1942 của Air New Zealand hạ cánh xuống sân bay quốc tế Auckland sau khi khởi hành từ Vũ Hán, Trung Quốc vào ngày 5/2. Ảnh: Guardian. |
Công dân Australia Daniel Ou Yang, 21 tuổi, là một trong những người được chính phủ sơ tán trên chuyến bay của hãng hàng không Air New Zealand đi từ Vũ Hán đến Auckland. Anh đã kể lại sự căng thẳng phải trải qua trong cuộc sơ tán này.
Chạy trốn virus corona
14h52, chúng tôi đến sân bay Vũ Hán.
Đường đến đây rất thông thoáng. Không có chiếc xe hơi nào chạy trên những con đường rộng lớn. Chúng tôi đã đi qua các trạm kiểm soát và đến đây chỉ trong vòng một tiếng.
Tôi nói lời tạm biệt với ông bà ở nhà, họ đã cố gắng không khóc. Bố tôi đưa tôi đến sân bay. Sau khi ông ấy vào sân bay và ngồi xuống vài phút, tôi bảo bố về nhà và tôi sẽ tự chăm sóc bản thân mình kể từ lúc này.
Có rất nhiều người đang sơ tán giống tôi. Họ đến từ hai hay ba quốc gia khác, bao gồm cả Australia. Mọi người đều đeo khẩu trang, và tôi thấy thật căng thẳng khi có nhiều người ở gần như vậy. Tôi đã nghe về rất nhiều cuộc sơ tán có các trường hợp nhiễm virus corona trên chuyến bay, vì vậy ở quanh quá nhiều người ở sân bay như vậy thật không tốt chút nào.
Hành khách trên chuyến bay của Air New Zealand rời khỏi Vũ Hán. Ảnh: Daniel Ou Yang. |
Tôi tìm một nơi yên tĩnh ngồi xuống và lấy điện thoại ra trò chuyện với gia đình và bạn bè cho đến khi chúng tôi bắt đầu xếp hàng để lên máy bay.
Vào lúc 16h30, sau khi nhận được thẻ lên máy bay, họ nói với chúng tôi chờ để được vào khu vực hạn chế. Tuy nhiên, chúng tôi phải xếp hàng trước vì sẽ có rất nhiều công dân của các quốc gia khác nhau di tản cùng một lúc qua một lối vào.
Cuộc chạy đua căng thẳng
Mãi đến khoảng 21h30, họ mới bắt đầu cho mọi người đi qua. Chuyến bay của chúng tôi dự kiến khởi hành lúc 23h.
Ban đầu, tôi xếp hàng sau lưng mọi người. Một lần nữa, điều này khiến tôi lo lắng vì phải đứng quá gần người khác. Khi đến 23h, tôi thấy rất nhiều người Trung Quốc chạy về phía trước và tôi được khuyến khích đi cùng họ. Tôi đã làm như vậy. Tất cả những người này đều đi cùng chuyến bay đến Auckland với tôi, vì vậy chúng tôi được phép cắt hàng đợi để được xử lý trước.
Tôi cảm thấy một chút tội lỗi, nhiều người nước ngoài nhìn chúng tôi chen ngang hàng. Có thể họ sẽ nghĩ rằng chúng tôi đang được đối xử đặc biệt bởi vì chúng tôi là người Trung Quốc.
Nhân viên mặc quần áo bảo hộ trên chuyến bay của Air Zealand từ Vũ Hán, Trung Quốc đến Auckland, New Zealand. Ảnh: Daniel Ou Yang. |
Có một phụ nữ cùng hai đứa con nhỏ cũng sơ tán và họ đã đang tụt lại phía sau. Tôi đã đứng chờ đợi họ và đi cùng họ qua khâu kiểm tra an ninh. Từ khu vực này, mọi nhân viên đều mặc đồ bảo hộ đầy đủ từ trên xuống dưới.
Chúng tôi mất một tiếng đồng hồ để đi qua quầy hải quan và điểm kiểm tra an ninh cuối cùng trước khi lên máy bay qua cổng 334. Bây giờ đã là 23h10.
Tôi đã qua hết các cửa nhưng người phụ nữ trên bị cản lại vì cô ấy đem theo giày trượt băng trong hành lý xách tay. Tôi nói với cô ấy hãy để chúng lại, nhưng cô ấy không sẵn lòng làm điều đó. Cuối cùng, lúc 23h20, tôi nói rằng tôi cần phải lên được máy bay và tôi sẽ bảo họ đợi cô và các con của cô.
Mọi thứ đều diễn ra vô cùng gấp gáp và tôi nghĩ rằng tôi đã bỏ lỡ chuyến bay vì không có ai ở cổng. Tôi đến vừa kịp lúc. Tôi đã gọi điện thoại đến đại sứ quán thông báo cho họ biết về người phụ nữ và con cô ấy. Tôi hy vọng họ đến kịp.
Không khí trên máy bay
Chuyến bay không quá tệ, nhưng chúng tôi đã bị dời giờ bay đến 1h sáng hôm sau.
Sau khi ăn bữa tối muộn, tôi rơi vào giấc ngủ rất nhanh. May mắn thay, có một chỗ trống bên cạnh tôi nên tôi ngồi cạnh cửa sổ, còn cô gái chung hàng ghế ngồi ở chiếc ghế ngoài cùng.
Chúng tôi được cấp khẩu trang và nước rửa tay khô cùng với những đồ vật được cấp như trên chuyến bay thông thường. Tôi thức dậy lúc 10h và vào nhà vệ sinh. Chúng tôi được bảo là hãy hạn chế rời khỏi chỗ ngồi của mình nên tôi đã do dự khi đứng dậy.
Hành khách trên chuyến bay của Air New Zealand rời khỏi Vũ Hán. Ảnh: Daniel Ou Yang. |
Tôi đã sử dụng rất nhiều nước rửa tay khô trong suốt chuyến bay giống như những người khác. Mọi người cố gắng tránh tiếp xúc với nhau càng nhiều càng tốt và liên tục sử dụng dung dịch sát khuẩn tay.
Bây giờ chúng tôi đã đáp xuống New Zealand. Tôi phải chuẩn bị cho một chuyến bay dài trở lại đảo Giáng sinh, Australia. Những công dân Austraku được sơ tán phải đến đó để thực hiện việc kiểm dịch và cách ly. Tôi khá lo lắng về việc phải về đó.
Tôi đã nghe những người khác nói ở đó hầu như không có wifi và không có sóng vô tuyến. Không có gì để làm ở đó cả. Tôi hy vọng rằng cơ sở vật chất sạch sẽ và tôi có thể rời khỏi đó một cách suôn sẻ. Tôi muốn thử cập nhật tình hình cho mọi người, nhưng với việc thiếu mạng và wifi, tôi nghĩ rằng việc này sẽ rất hạn chế.
Tôi chỉ muốn trở về nhà.