Trong một đêm tối trời
Em gõ cửa phòng tôi
Khuôn mặt em khắc bóng trăng đêm
Lấp loáng nỗi cô đơn
Của những kẻ vùi mình trong đô thị.
***
Trong lời kinh cầu của cơn ảo mộng
Tôi dẫn em qua những đại lộ tối
Những cửa hiệu u tối
Chúng tôi chẳng tìm được chốn dừng chân.
***
Đô thị rộng lớn, đô thị chật chội
Chẳng góc nào có tên tôi, tên em
Nhòa lẫn trong vô vàn mặt người
Trong nỗi bất an
Của bầu trời tịch mịch.
***
Mê cung này bao giờ tìm được lối ra
Cô đơn này giấc mộng nào xoá được
Tôi và em, hai kẻ trên đường
Tôi và em, hai kẻ lạc lối giữa đời.
***
Cô đơn này giấc mộng nào xoá được
Cô đơn này cuốn sách nào cứu vớt
Đêm vẫn đêm
Vô tận.