Phạm Anh Thư (bút danh Quái Vương) là nữ tác giả 9X, với hơn 10 cuốn sách thuộc nhiều thể loại khác nhau như tản văn, truyện ngắn, truyện dài được độc giả trẻ yêu mến.
Vẫn là một Phạm Anh Thư nhiều chiêm nghiệm, nghĩ suy với giọng văn phóng khoáng, giàu chất thơ, nhưng với tác phẩm Mình không bên nhau nữa, anh có bận tâm không?, fan của “quái vương” sẽ nhận ra một Anh Thư thật khác ở trong đó.
Cuốn sách Mình không bên nhau nữa, anh có bận tâm không? của tác giả Phạm Anh Thư (bút danh Quái Vương). |
Hẳn ai từng yêu đều hiểu thế nào là hạnh phúc, đau khổ khi đổ vỡ cho dù cảm giác ấy chẳng vui vẻ gì.
Khi đọc cuốn tản văn Mình không bên nhau nữa, anh có bận tâm không?, những ai đã trải qua cảm giác ấy cũng sẽ thấy mình ở đâu đó trong hoài niệm về một người từng cất bước ra đi.
Mọi cung bậc cảm xúc của tình yêu như nhớ nhung, tiếc nuối, cô đơn, đau khổ đến tận cùng hay bình thản của người trong cuộc khi đã lùi vào quá khứ đều được nữ tác giả 9X khơi gợi, nhắc lại qua từng câu chữ.
Bằng quan sát và miêu tả tinh tế nhưng giản dị, cuốn sách khiến độc giả như đắm chìm vào thế giới tình yêu đầy sắc màu do chính tay nữ tác giả tạo nên.
Cuốn tản văn được chia làm 3 phần, phần một đưa người đọc lạc vào dòng cảm xúc hoài niệm về tình yêu: Kiếp sau, em sẽ giữ anh lại - một người đã cất bước ra đi.
Tình yêu không phải là chủ đề mới mẻ, nhưng với nữ tác giả, cô đã mở ra một khía cạnh mới với các tác giả khác. Điều làm nên sự khác biệt trong những tản văn của Anh Thư đó là cảm xúc chia tay không ngân ngấn nước mắt và âm ỉ giận hờn.
Các tác phẩm của cô luôn hướng người đọc học cách buông bỏ quá khứ. Ký ức tình yêu không phải là vết thương cần giấu kín mà là góc bình yên mỗi khi nghĩ về.
Ký ức tình yêu không phải là vết thương cần giấu kín mà là góc bình yên mỗi khi nghĩ về. Ảnh minh họa. |
Phần 2 với tựa đề Xin em một nụ cười như góc tâm sự, cách lấp đầy khoảng trống mà người đã cất bước ra đi để lại.
Bên cạnh đó là những lời động viên, khuyên những ai từng thất bại trong chuyện tình cảm hãy cứ mở lòng ra và yêu thương sẽ đến: “Ai trong chúng ta cũng đều khao khát hạnh phúc nhưng mấy ai từng xắn tay áo mình lên để đào bới nó trong hàng vạn những hẫng hụt mà chúng ta cố chấp mang theo để dày vò mình và những người muốn yêu thương mình?”.
Phần 3 cuốn sách là Ánh sáng nơi thành phố, tựa như một truyện ngắn viết về đời sống, về tình yêu của một bộ phận giới trẻ Sài thành.
Ở tựa đề Ánh sáng nơi thành phố, nghe chẳng đồng điệu, ăn nhập với 2 phần đầu của tác phẩm, nhưng cái kết có hậu của câu chuyện trong phần 3 lại đưa tất cả trở về với mạch nguồn chung của cuốn sách: “Chỉ trong đêm tối, ánh sáng mới trở nên rực rỡ nhất. Con người ta, chỉ có bước ra từ trong đau thương mới hiểu thế nào là hạnh phúc thực sự.”