Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Mối tình mãi mãi thanh xuân của tôi

Cảm giác “thuở ban đầu lưu luyến ấy” không thể nào diễn tả nổi. Chỉ lưu níu một mộng mơ thật đẹp bên người. Thời gian ngưng đọng trong khoảnh khắc ấy.

Tôi chưa từng nghĩ mình là fans của Conan, dù cho tôi đã đọc phần lớn các tập manga, xem khá nhiều phần anime, bởi suốt những đoạn dài tôi đọc hay xem, tôi thường bỏ lướt khá nhiều những tình tiết vụ án, mà chỉ thích thú với những đoạn dành cho Ran và Shinichi.

Hai đứa trẻ thanh mai trúc mã, ở bên cạnh nhau, gắn bó với nhau và rồi “tình trong như đã mặt ngoài còn e”, lại xa cách nhau mà chưa kịp nói một lời tỏ tình. Tình cảm trong sáng của Ran và Shinichi chính là mối tình thanh xuân nhất trong các mối tình mà tôi đã từng được biết đến, được thưởng thức và chiêm ngưỡng.

Nhung trang viet tu trai tim anh 1

Cặp đôi thanh mai trúc mã, "tình trong như đã mặt ngoài còn e". Ảnh: Spiderum.

Đến bây giờ tôi không theo dõi Conan nữa, vì cảm thấy quá mòn mỏi, nhưng tôi vẫn thường nghĩ đến Ran và Shinichi, về những khoảnh khắc hai đứa bên nhau. Hai đứa trẻ thơ ngây, yêu nhau bằng tình yêu thơ ngây, cùng khóc, cười, giận dỗi, bảo vệ và mơ mộng với nhau.

Cảm giác “thuở ban đầu lưu luyến ấy” không thể nào diễn tả nổi. Chỉ lưu níu một mộng mơ thật đẹp bên người. Thời gian ngưng đọng trong khoảnh khắc ấy.

Thời gian để yêu của Ran và Shinichi chỉ được tính bằng những khoảnh khắc ngắn ngủi bên nhau. Có lẽ không chỉ riêng tôi mà những người yêu Ran và Shinichi đều sẽ nhớ khoảnh khắc tỏ tình vụng về, bất ngờ mà cũng vô cùng thơ mộng của Shinichi. Khi cậu chạy theo Ran ở London, kéo tay Ran và nói rằng:

"Trái tim của người con gái mình yêu, làm sao có thể suy luận chính xác được chứ?".

Câu tỏ tình rụng tim nhỉ. Cũng không thua kém những bộ phim Hàn Quốc sướt mướt chúng ta hay đắm đuối. Những giây phút ngọt ngào ấy, thật khiến tâm trí chúng tôi rung động, thổn thức.

Nhưng khoảnh khắc ghi tâm mà tôi tin chắc mỗi đứa trẻ chúng tôi từng có lần đọc đi đọc lại, cảm động, khắc khoải, chính là khi Ran và Shinichi cùng dựa lưng vào nhau, ngăn cách bởi một cánh cửa màu đỏ khi quả bom đang dần phát nổ.

Khi tưởng rằng không còn cách để vô hiệu hóa quả bom, Shinichi đã nói rằng “Đừng sợ Ran. Tớ đang ở đây cùng cậu. Nếu phải chết, chúng ta sẽ chết cùng nhau”.

Nhung trang viet tu trai tim anh 2

Tình cảm chân thành và bền bỉ của Ran và Shinichi đã khiến bao độc giả cảm động, yêu mến. Ảnh: Filmophilie.

Dĩ nhiên sau đó, cả hai đứa đều an toàn, nhưng tình huống đó và câu nói đó đã theo đuổi trong tâm trí tôi suốt cho đến tận bây giờ.

Hai người trẻ tuổi đó cứ mãi ở cái tuổi năm hai trung học ấy, cứ là bạn, là mối tình đầu, là cất giữ rất nhiều thơ trẻ như thế khi chúng tôi, những đứa hay giấu truyện Conan dưới gầm bàn, đọc lén trong tiết học, giờ đều đã già đi. Những mối tình đầu đều đã thành ký ức, hoặc đều lặng câm, cất giấu nơi sâu kín.

Bất chợt, trong một ngày cuối tuần nhiều tâm tư, tôi đạp xe đến tiệm sách cũ của một người bạn. Cậu vì mê sách và muốn làm ông chủ tự do tự tại mà bỏ hết tiền đi mở tiệm sách, sống đời ung dung qua ngày. Cậu là kẻ mộng mơ hiếm hoi còn sót lại, chúng tôi hay bảo cậu là điên, nhưng thật chất vẫn âm thầm quý trọng, ngưỡng mộ.

Ở đó, tôi thấy những cuốn truyện Conan vẫn được sắp đặt gọn gàng ngày lối gần cửa ra vào. Tôi ngồi ở đó mãi, đọc lại vài tập truyện, trò chuyện với cậu. Cậu bảo, đến giờ cậu vẫn đọc, cậu thích đọc những cuốn truyện này, vì bọn trẻ chẳng bao giờ lớn lên, và già đi.

Ấy là cái dư âm khiến thời thanh xuân rực rỡ ấy sống dậy, vẫn nồng đượm say mê như thuở ban đầu.

Bản tình ca nào dành cho mùa hè?

Giữa băn khoăn nhịp đời hiện tại, đôi khi giữa trưa hè chang chang nắng, ta vẫn mộng du về thời quá vãng.

Thủy Thủy

Bạn có thể quan tâm