Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Mối quan hệ phức tạp giữa nhân vật và tác giả

Vì sao một nhà văn quyết định đưa nhân vật này vào tác phẩm, chứ không phải ai khác? Nhân vật có thể được lấy cảm hứng từ chính cuộc đời tác giả hoặc những con người họ từng gặp.

Tac gia va tac pham anh 1

Nhân vật Xuân Tóc Đỏ của nhà văn Vũ Trọng Phụng sẽ được đạo diễn Phan Gia Nhật Linh đưa lên màn ảnh rộng. Ảnh minh họa: TN.

Nhân vật là một trong những cấu thành quan trọng nhất của một tác phẩm văn học. Vậy nhân vật đến từ đâu? Từ trên trời rơi xuống hay từ cuộc đời thực bước ra. Câu trả lời khác biệt với mỗi người viết và vì thế làm nên sự đa dạng trong thế giới nhân vật.

Nhà văn Orhan Parmuk người Thổ Nhĩ Kỳ từng lấy nhân vật là chính mẹ đẻ và anh trai mình. Thậm chí, ông còn "liều mạng" đến mức không thèm đổi tên nhân vật, bê nguyên xi 2 người thân thuộc vào trong tác phẩm. Parmuk nổi danh trên toàn thế giới, ông được giải Nobel văn học năm 2006, nhưng bị nhiều người Thổ căm ghét vì có những phát biểu "nói xấu" tổ quốc và tất nhiên 2 nhân vật trong tác phẩm của ông, mẹ và anh trai tuyên bố từ mặt ông!

Tôi nghĩ Parmuk không ngây thơ đến độ không biết đến phản ứng của nhân vật khi viết về họ. Nhưng vì sao ông vẫn làm thế, vì nhân vật quá hấp dẫn hoặc ông cảm thấy sự gần gũi và hiểu biết ấy cho ông những cảm xúc tốt nhất? Và mặc dù gặp phải vô số hệ lụy, nhà văn vẫn kiên quyết viết theo cách của mình. Nếu không phải như thế, đã không phải là Orhan Parmuk. Nhà văn sẵn sàng sống chết với nhân vật và cảm xúc của mình.

Nếu ai đọc Thời xa vắng của Lê Lựu và biết chút ít về cuộc đời nhà văn, sẽ khá dễ dàng nhận thấy nhân vật Giang Minh Sài một phần là con người của chính Lê Lựu. Cuộc hôn nhân đầu tiên của cả nhân vật và tác giả đều thất bại vì những ép o và cổ hủ phong kiến. Giang Minh Sài trong tác phẩm có cuộc đời gần giống tác giả. Nhà văn chỉ việc lấy nguyên mẫu con người mình, thêm vào đó những hư cấu và thổi hồn nghệ thuật vào tác phẩm.

Nhân vật Giang Minh Sài của Lê Lựu sống động và ấn tượng, ấy là một trong những nhân vật văn học thuộc loại thành công nhất trong lịch sử văn học hiện đại Việt Nam, sau những Chí Phèo, Chị Dậu, Xuân Tóc Đỏ… Người ta nhớ đến Lê Lựu là nhớ đến Giang Minh Sài và ngược lại.

Thậm chí, có nhà phê bình cho rằng vì cuộc hôn nhân thất bại của mình, nên có những đoạn Lê Lựu đưa cái nhìn hằn học, thiếu thiện cảm với nhân vật vợ Giang Minh Sài. Đó là hệ quả của cảm xúc cái tôi tác giả áp chế vào nhân vật!

Một người cũng lấy gần như nguyên mẫu cuộc đời mình để đưa vào tác phẩm rất thành công là Nam Cao. Trong những tác phẩm của Nam Cao viết về nghề giáo, nghề văn như Sống mòn, Đời thừa… ta thấy hình bóng tác giả - một anh "giáo khổ trường tư" hoặc nhà văn nghèo viết kẽo kẹt từng bài kiếm sống. Nhân vật của Nam Cao rất thực vì chính con người tác giả là nguyên mẫu.

Viết về chính cái tôi của mình là một thủ pháp dễ thực hiện và có nhiều đất diễn. Nhưng lấy mình làm nguyên mẫu cũng có mạo hiểm nhất định khi người đọc soi chiếu nhân vật vào đời thực tác giả để đưa ra những đánh giá. Đôi khi tiểu sử tác giả lấn át cuộc đời nhân vật và thậm chí từ sự quá quen thuộc, đôi khi làm giảm đi sự sáng tạo, cảm giác "phiêu", hoặc bị những định kiến từ cuộc đời thực ảnh hưởng tới nhân vật.

Khác với những nhà văn kể trên, Toni Morison, nữ nhà văn da đen nổi tiếng của nước Mỹ, người đoạt giải Nobel năm 1993 lại có quan điểm khác. Bà không thích khai thác những nhân vật thân thuộc quanh mình, cho đó là vấn đề lương tâm, đạo đức, thậm chí là tính bản quyền.

Bà muốn những nhân vật hoàn toàn mới, hoặc ít nhất là xa lạ. Quan điểm của Morison đáng được hoan nghênh và nhiều nhà văn chọn theo cách này. Đó là phương pháp an toàn khi mà những gần gũi hoặc trùng khớp từ nhân vật trong tác phẩm với một ai đó ngoài đời rất dễ gây rắc rối cho tác giả.

Nhưng làm được như phương pháp của Morison cũng không dễ. Tạo ra một nhân vật hoàn toàn mới không dính dáng đến ai đòi hỏi nhiều nỗ lực, dễ thiếu đi sự chân thật, sinh động khi người viết không có chỗ để bám dựa hoặc trí tưởng tượng không đủ phong phú.

Nhân vật mới hoàn toàn đôi khi xa lạ với cuộc sống, trải nghiệm của anh ta lạc lõng, thiếu những hành động thuyết phục. Và ngay cả Morison khi tuyên bố như vậy thì những tác phẩm của bà vẫn dựa trên cuộc đời thực, từ cuộc sống của người da đen nước Mỹ; bà chỉ không dựa cụ thể vào một nhân vật nào hoặc tổng hợp từ rất nhiều nguyên mẫu.

Uông Triều/ Trần Lê Books & NXB Văn học

SÁCH HAY

Mot chien dich o Bac Ky hinh anh

Một chiến dịch ở Bắc Kỳ

0

Thị dân và quan lại mặc lễ phục lui tới thăm viếng nhau, tặng nhau những lá thiếp lớn màu đỏ và quà cáp.

Di nhu to giay trang hinh anh

Đi như tờ giấy trắng

0

Một trong những chuyến đi vào mùa Giáng sinh ghi dấu mãi trong tôi chính là về Đường Lâm, hay đúng hơn là về những ngôi làng quanh vùng Ba Vì, Sơn Tây.

Nhung ba chu khong gian hinh anh

Những bá chủ không gian

0

Khi Blue Origin phóng và hạ cánh thành công tên lửa New Shepard, Jeff Bezos chỉ viết vài dòng trên Twitter. Trái lại, Elon Musk "tuôn" cả tràng dài trên mạng xã hội.

Nguoi tre thoi 4.0 - Uy quyen long lay hinh anh

Người trẻ thời 4.0 - Uy quyền lộng lẫy

0

Trong số những kỹ năng mà người lao động phải có nếu không muốn bị bỏ lại phía sau, tư duy phản biện được nhiều người đặc biệt lưu ý.

Di bo xuyen Viet voi cay dan guitar hinh anh

Đi bộ xuyên Việt với cây đàn guitar

0

Thiên nhiên luôn biết cách chữa lành những tổn thương trong tôi. Thiên nhiên là mẹ, là người thầy hướng dẫn mỗi khi tôi lạc lối trong cuộc đời này.

Loan 12 su quan hinh anh

Loạn 12 sứ quân

0

Sau khi Ngô Xương Xí chết, họ Ngô hết người kế vị. Trong nước một ngày không thể không có vua, Đinh Bộ Lĩnh lên ngôi, lấy tôn hiệu là Vạn Thắng Vương.

Nhung ngay cach ly hinh anh

Những ngày cách ly

0

Phải chăng chỉ cần có độ lùi của thời gian và trải nghiệm, con người có thể nhìn sự việc bằng góc độ hoàn toàn khác?

Machiavelli hinh anh

Machiavelli

0

Leonardo và Michelangelo - hai nghệ sĩ tài năng - cùng làm việc trong một tòa nhà. Điều đó cho thấy Florence từng quy tụ nhiều ngôi sao sáng.