Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh Võ Trọng Hải vừa ký văn bản đề xuất Thủ tướng sớm đồng ý chủ trương chấm dứt hoạt động dự án khai thác, tuyển quặng sắt mỏ Thạch Khê và nhà máy luyện thép công suất 2 triệu tấn/năm của Công ty CP sắt Thạch Khê.
Hà Tĩnh nhiều lần kiến nghị xin dừng mỏ sắt Thạch Khê. Ảnh: P.T. |
Ngoài ra, tỉnh Hà Tĩnh cũng giao đơn vị liên quan hoàn thiện báo cáo về dự án, trình Bộ Chính trị xem xét kiến nghị của các cơ quan liên quan về việc tạm dừng thu tiền cấp quyền khai thác khoáng sản đối với Công ty CP sắt Thạch Khê để công ty duy trì hoạt động trong thời gian dừng khai thác.
Theo đó, dự án khai thác, tuyển quặng mỏ sắt Thạch Khê đã dừng bóc đất tầng phủ và tạm dừng khai thác từ năm 2011 đến nay.
Việc dự án tạm dừng đã lâu nhưng chưa có phương án xử lý hiệu quả dẫn tới nhiều tồn đọng, trong đó có phát sinh liên quan đến Công ty CP sắt Thạch Khê chưa được giải quyết.
Theo báo cáo của Cục thuế Hà Tĩnh, Công ty CP sắt Thạch Khê đang nợ 520 tỷ đồng gồm các khoản thuế (trong đó, chi phí cấp quyền khai thác khoáng sản là 309 tỷ đồng; tiền thuê đất 25 tỷ đồng và tiền phạt nộp chậm là 185 tỷ…).
Mỏ được phát hiện từ năm 1960 với trữ lượng khoảng 544 triệu tấn. Đây được đánh giá là mỏ sắt lớn nhất Đông Nam Á. Khu vực này cách bờ Biển Đông 1,6 km.
Dự án khai thác và tuyển quặng mỏ sắt Thạch Khê do công ty CP sắt Thạch Khê (TIC) làm chủ đầu tư, nằm trên địa bàn 5 xã ven biển của huyện Thạch Hà (Hà Tĩnh). Dự án hoạt động ảnh hưởng trực tiếp đến hơn 4.400 hộ dân với gần 19.000 nhân khẩu của 5 xã ven biển.
Mỏ sắt Thạch Khê được đánh giá có trữ lượng lớn nhất Đông Nam Á. Ảnh: Q.D. |
Từ năm 2008 đến năm 2011, chủ đầu tư đã triển khai thực hiện thử nghiệm công nghệ và bóc đất tầng phủ đến độ sâu 34 m so với mực nước biển, thu hồi 3.000 tấn quặng. Đến tháng 11/2011, Chính phủ phải cho tạm dừng dự án để thẩm định lại thiết kế kỹ thuật và tái cơ cấu cổ đông do vướng mắc về huy động và góp vốn, dẫn đến hệ lụy.
Cuối năm 2016 đến nay, UBND tỉnh Hà Tĩnh nhiều lần có báo cáo gửi Trung ương đề xuất tạm dừng dự án vì cho rằng công nghệ, kỹ thuật khai thác chưa phù hợp với đặc thù địa chất mỏ, tiềm ẩn nhiều nguy cơ tác động lớn đến môi trường; phương thức vận chuyển quặng khó khả thi, hiệu quả thấp, ảnh hưởng lớn đến hệ thống hạ tầng giao thông trên địa bàn; thị trường tiêu thụ quặng sắt chưa chắc chắn.