Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

The Poem

Em không chờ anh nữa

Sau một cuộc tình, chia ly chưa hẳn là chấm dứt. Những nhớ thương vương vấn vẫn phủ trùm lên tâm tư.

Ngày rồi trở thành cũ

Em không chờ anh nữa

Em về ru ngủ quá khứ thành sông

Trôi trên dòng sông anh ngắm mặt trời buông trần xuống mắt

***

Ánh chiều giật mình thiu ngủ

Anh rũ mùa nữa trước gương

Người chao mình nghiêng hình ảo ảnh

Anh đánh rơi

Nhặt

Thao thức nỗi buồn

***

Muôn nghìn người bơ vơ trong một ngày

Họ có đủ nỗi buồn làm thành những vì sao

rơi xa, tan về miền vô tận

Anh chậm chạp

Bước trên vỉa hè

Phía bên này anh nhìn em tìm kiếm

Phía bên kia

***

Có ai chia muôn vàn kí ức thành thực tại

Mỗi phần là một sợ hãi

Mỗi phần là một chông gai

Bàn tay vương vấn

Một chuỗi giờ giấc nối tiếp rất dài

***

Anh thành cũ

Quá khứ thành anh

Em rồi trở thành ai?

Người gõ cửa những bông hoa

Một lời nói vu vơ, một cảnh huống tưởng chừng bình thường đôi khi ẩn chứa bao tình ý, rung ngân những cảm xúc cảm tinh tế.

Đinh Phương

Bạn có thể quan tâm