Trong quá trình sáng tác, không ít lần những nhà văn nổi tiếng rơi vào bế tắc, không tìm ra ý tưởng cho các tác phẩm của mình. Nếu Dan Brown chọn cách treo ngược người để tìm lại cảm hứng thì Gustave Flaubert không thể viết hoặc suy nghĩ trừ khi ngồi.
Vận động để lấy lại cảm hứng sáng tác
Dan Brown được biết đến với tư cách người đứng đằng sau loạt truyện trinh thám ăn khách như Pháo đài số (Digital Fortress, 1998), Thiên thần và ác quỷ (Angels and demons, 20000, Điểm dối lừa (The deception point, 2001), Mật mã Da Vinci (The Da Vinci code, 2003), Biểu tượng thất truyền (The Lost Symbol, 2009), Hỏa ngục (Inferno, 2014), Nguồn cội (Origin, 2017)…
Tờ Guardian tiết lộ một thói quen đặc biệt của tiểu thuyết gia người Mỹ: Mỗi khi bí đề tài, Dan Brown thường… treo ngược người lên xà nhà để thư giãn và tập trung tốt hơn. Theo lời cha đẻ của Mật mã Da Vinci, cách làm này gọi là liệu pháp đảo ngược, ông cố định chân bằng dây vào thanh xà nhà, thả lỏng hai tay. Nó giúp Dan Brown cảm thấy nhẹ nhõm và sớm tìm lại cảm hứng viết.
Dan Brown chọn cách treo ngược người để tập trung hơn. Ảnh: WireImage. |
Brown tiết lộ thói quen kể trên đã giúp ông nghĩ ra mê cung mật mã trong tác phẩm ăn khách Thiên thần và ác quỷ.
Nhưng đó chưa phải là toàn bộ thói quen kỳ lạ của nhà văn này. Ông cho biết mình còn hay đặt một chiếc đồng hồ cát trên bàn. Sau mỗi 60 phút, Dan Brown sẽ tạm gác bản thảo sang một bên và chống đẩy, đứng lên ngồi xuống. Cách làm này nhằm giúp trí óc nghỉ ngơi sau thời gian làm việc căng thẳng.
Cùng thói quen như Dan Brown, một số nhà văn khác như Lionel Shriver, Philip Roth, Lewis Carroll, Winston Churchill, Charles Dickens, John Dos Passos, Virginia Woolf và Ernest Hemingway cũng lựa chọn cách thư giãn đầu óc bằng các động tác vận động nhẹ. Lionel Shriver tập thể dục còn Philip Roth đi tới đi lui. Ông từng tiết lộ mình phải đi độ nửa dặm xung quanh phòng mới viết ra được một trang bản thảo.
Chỉ nằm mới sáng tác được đến khỏa thân để viết
Truman Capote - tác giả Breakfast at Tiffany’s và In Cold Blood có thói quen đặc biệt, đó là làm việc hiệu quả khi nằm. Trong một cuộc phỏng vấn với Paris Review năm 1957, ông nói: “Tôi cực kỳ yêu thích việc nằm và không thể nghĩ được gì trừ khi nằm xuống. Tôi thường thả mình trên chiếc trường kỷ, miệng ngậm điếu xì gà. Bên cạnh là tách cà phê, ly rượu sherry hoặc Martini. Khi ấy, tôi thở từng hơi chậm rãi và nhấp nháp cảm giác thoải mái”.
Trong khi đó, cha đẻ của Madame Bovary, Gustave Flaubert chỉ có thể suy nghĩ khi ngồi làm việc. Ông thậm chí còn cho rằng nhà văn là người cần ít sự vận động hơn người bình thường.
Khi thực hiện cuốn tiểu thuyết Thằng gù nhà thờ Đức bà Paris (The Hunchback of Notre Dame), Victor Hugo dành phần lớn thời gian tự nhốt mình chỉ với chiếc bút và tập giấy, không ăn uống nhiều ngày. Theo Guardian, nhiều nguồn tin cho hay ông thậm chí còn cởi bỏ toàn bộ quần áo đưa cho người giúp việc, khỏa thân đi lại trong phòng để tìm ra cách xử lý cho các trang bản thảo.
Hugo còn ra hẹn với người hầu, chỉ được trả quần áo của ông khi hoàn thành một chương tiểu thuyết. Ông làm điều này để bản thân tránh xao nhãng, tập trung hoàn thành tác phẩm để đời.
Nhà văn Victor Hugo. Ảnh: Alamy Stock Photo. |
Trong hồi ký của mình, vợ của nhà văn viết rằng khi sáng tác The Hunchback of Notre Dame, Hugo đã mua chiếc khăn choàng dệt kim màu xám khổng lồ và cuốn nó từ đầu đến chân. Điều này khiến ông có cảm giác như bị cầm tù, bước vào thế giới tiểu thuyết mà mình dựng lên.
Stephen King – ông hoàng của dòng truyện kinh dị - có thói quen bắt đầu ngày mới bằng vitamin và trà trước khi ngồi vào bàn làm việc. Ông thường vùi đầu vào những trang bản thảo từ 8 giờ sáng. Là một người kỹ tính nên các tài liệu của Stephen King bắt buộc phải được sắp xếp ngăn nắp.
Thêm vào đó, ông còn được mệnh danh là một trong những nhà văn có sức viết khỏe và bền nhất nước Mỹ. Bởi một ngày Stephen King có thể viết liền mạch 10 trang bản thảo mà không cần sửa chữa bất kỳ câu từ nào.
Còn với Jonathan Franzen (tác giả của The Corrections – 200, Freedom – 2010, Purity – 2015, The Twenty-Seventh City – 1988, How to Be Alone – 2002…), ông tập trung vào các trang viết đồ sộ bằng cách rời xa mạng xã hội. Theo The New York Times, mỗi lần cận tập trung, Franzen sẽ bịt mắt, bịt tai để viết.