Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

The Poem

Chúng ta không có... sau này!

Khi yêu, ta có quyền xây lâu đài mộng ước, dệt những viễn cảnh đẹp đẽ về sau với ngôi nhà tình yêu, với trẻ thơ vui đùa, mặc những giận hờn, nhung nhớ cách xa.

Sau này những bữa giận nhau, mình sẽ làm lành ngay gian bếp

Bằng phin cà phê thơm lừng sáng sớm em pha

Anh cũng dậy tinh mơ, chế thêm ấm trà

Mình bỏ vào bình giữ nhiệt, đi làm, mang theo bình yên của một buổi sớm

Nghe thật nhẹ lòng phải không?

***

Sau này, khi gió bấc về siết lạnh mùa đông

Mình nướng gà ăn, bếp than hồng rực bên bậu cửa

Mình cùng hơ tay, lòng thể nào cũng gợi điều chan chứa

Kiểu gì, anh cũng muốn... hôn!

***

Sau này, có những ngày cánh cửa không ngăn được bão giông

Mưa xối xả nơi hàng hiên em hay chải tóc

Mình có thể to tiếng với nhau và em khóc!

Anh sẽ... bỏ đi một lúc rồi lại về?

***

Vì chúng mình không giữ nỗi hờn giận lê thê

Chúng khó chịu ngang hàng... nỗi nhớ

Nếu có điều gì đáng làm chúng ta ngột thở

Hãy để chỉ là những... nụ hôn!

***

Sau này, mình sẽ cùng nhìn mấy bạn nhỏ lon ton

Gọi mẹ ba, giành đồ chơi ngã té

Đôi chân càng sải rộng, khoảng sân nhà càng bé

Mình lại thành vợ chồng son khi mấy bạn nhỏ trưởng thành!

***

Đấy, sau này thật yên dịu phải không anh

Em từng thở, từng hình dung rõ ràng như thế

Nhưng rồi chợt dưng qua mấy lần dâu bể

Ánh mắt lặng im, chúng ta không có... sau này!

Hạnh phúc sẽ... qua nhanh!

Tình yêu tạo nên hạnh phúc vô bờ bến và có lúc làm cho người ta đau khổ cùng cực. Nhưng hạnh phúc, khổ đau... lại là những gia vị không thể thiếu của tình yêu.

Mê Tâm

Bạn có thể quan tâm