Có một thời gian, MU quên mất cách để giành chiến thắng, ở những phút cuối hoặc thời điểm quan trọng. Lý do là trong đội hình của họ không nhiều người có thể làm điều đó.
Người hùng giải cứu MU
Ở trận bán kết FA Cup, ai cũng biết rằng chỉ cần vượt qua Everton, gần như Quỷ đỏ sẽ bỏ túi danh hiệu. Thế nhưng rất nhiều lần, họ giống như sắp rơi ra. May mắn thay, một người hùng đã xuất hiện.
Không phải với chiếc khiên như Captain America hay trong bộ đồ bó sát của Superman, anh ta trông bình dị và đôi khi, thậm chí còn khá e dè. Tuy nhiên, những gì diễn ra sau đó đơn giản là không thể tin được. Từ cánh trái, cầu thủ này xộc thẳng vào khu trung tâm, thực hiện các pha phối hợp một chạm trên đường đi và dứt điểm tung lưới Everton.
Một bàn thắng bằng vàng và nó được tạo ra bởi Anthony Martial. Cũng cần phải nói thêm rằng, trước đó, anh cũng chính là tác giả của pha tấn công dẫn đến bàn mở tý số của Fellaini. Bên cạnh đó, Martial cũng là người đi bóng nhiều nhất (5) và thực hiện nhiều đường chuyền nguy hiểm nhất (4). Tại Wembley, cầu thủ người Pháp thật rực rỡ.
Martial tỏa sáng đưa MU vào chung kết. |
Trong mùa giải u ám này, đột nhiên vinh quang vẫy gọi MU. Lần đầu tiên sau 9 năm, họ lại được chơi ở trận chung kết FA Cup, danh hiệu giàu truyền thống mà họ đã giành được 11 lần trong quá khứ. Và khi nhắc đến Cúp FA, hầu hết CĐV Quỷ đỏ chợt nhớ về Ryan Giggs.
Trong sự nghiệp kéo dài 24 năm, huyền thoại người xứ Wales đã ghi vô số bàn thắng tuyệt vời. Nhưng để chọn ra một, chắc chắn là pha lập công vào lưới Arsenal ở bán kết FA Cup 1999.
Sự xác tín cuối cùng
Trong một kịch bản khá giống đêm thứ bảy, đó cũng một đêm dài với MU, tỷ số là 1-1, các cầu thủ tỏ ra mệt mỏi và Peter Schmeichel cứu họ một quả phạt đền. Khi sự lo lắng bắt đầu nhân lên, từ phần sân nhà và ở một vị trí hoàn toàn vô hại, Giggs bỗng nhiên tăng tốc, đi qua 4 Pháo thủ và sút tung lưới David Seaman ở góc hẹp.
Từ khán đài, Giggs có thể nhìn thấy bóng dáng quá khứ qua Martial. |
Năm Giggsy 13 tuổi, Sir Alex Ferguson mô tả những bước chạy của cầu thủ này “bay bổng trên mặt đất giống một chú chó săn đuổi theo mảnh giấy bạc lập lờ trong gió”. Năm 1999, ở tuổi 25, anh vẫn lướt đi như thế để tạo ra khoảnh khắc tráng lệ và đầy ma thuật. Mỗi khi nhắc đến, Wenger nói rằng màn solo của Giggs ám ảnh ông trong mỗi giấc mơ.
Roberto Martinez của Everton hẳn cũng sẽ rơi vào tình trạng ấy sau khi trở về từ Wembley. Không quá uyển chuyển như “chú chó săn đuổi theo mảnh giấy bạc” nhưng Martial chuyển tải đầy đủ tinh thần của Giggs. Tốc độ, kỹ thuật, mạnh mẽ, sự tinh tế và khát khao tuổi trẻ, cầu thủ người Pháp thực sự là một cơn lốc bên hành lang trái.
Pha lập công của Giggs năm 1999 góp phần cấu thành cú ăn 3. Mùa giải này của MU không hoành tráng như thế. Nhưng điều này không làm giảm đi ý nghĩa của bàn thắng mà Martial tạo ra.
Martial
là cơn lốc bên hành lang trái , như Giggs trước đây. |
Nếu nâng Cúp vào tháng 5 tới, Quỷ đỏ sẽ có danh hiệu đầu tiên trong thời “hậu Sir Alex”. Đó là cú hích lớn, thúc đẩy sự tự tin và biết đâu, mở ra một thời kỳ mới (tương tự khi họ chiến thắng FA Cup mùa 1989/90).
Còn với Martial, đêm diễn tại Wembley là sự xác tín cuối cùng cho một ngôi sao. Anh chính thức đi vào con đường vốn chỉ dành cho những huyền thoại.
Với bàn thắng vào lưới Everton, Martial đã nâng tổng thành tích mùa này lên 14 pha lập công. Như vậy, cầu thủ người Pháp đang đứng ngang hàng Norman Whiteside trong danh sách những tân binh trẻ tuổi ghi bàn nhiều nhất cho M.U trong một mùa giải. Anh cần thêm 4 bàn nữa để vượt qua Rooney và Brian Kidd (cùng 17) để là người đứng đầu.
Đội hình thi đấu, chấm điểm, thông số kỹ thuật (Whoscored) |