Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Thơ Du Tử Lê: Chẳng lớn lao nào hơn cô đơn

Cảm ơn sách vở nuôi em lớn. Con chữ nuôi người trong giấc mơ. Hồn nuôi rưng rưng từng khối đá. Tôi trầm mình trong em, đời sau.

Nhà thơ Du Tử Lê qua đời hôm 7/10 tại Mỹ. Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều - Giám đốc NXB Hội nhà văn - cho biết chỉ mới hơn một tháng trước, Du Tử Lê còn gửi một chùm thơ theo yêu cầu để giới thiệu trên chuyên đề Viết & Đọc Mùa thu 2019. Được sự đồng ý của đơn vị xuất bản, Zing.vn giới thiệu ba trong số chùm thơ này của Du Tử Lê.

Chẳng lớn lao nào hơn cô đơn

cảm ơn kỷ niệm nuôi em lớn.

như bóng nuôi hình lúc thiếu nhau.

cảm ơn ngực ấm nuôi thương bạn.

giọt lệ nuôi tình sâu kiếp sau.

***

cảm ơn xa, vắng nuôi em lớn.

như lá nuôi rừng thuở thiếu niên.

cảm ơn chăn, gối cho mưa, nắng.

quá khứ như người có tuổi, tên.

***

cảm ơn định mệnh nuôi em lớn.

hạt giống u tình kia, tự tâm.

cảm ơn lênh láng / đêm / da, thịt.

những ngón tay thơm chọn lựa, mình.

***

cảm ơn thần thánh nuôi em lớn.

như gió nuôi trời lúc bão lên.

cảm ơn núi nhắc sông xa, nhớ.

chẳng lớn lao nào hơn cô đơn.

***

cảm ơn sách vở nuôi em lớn.

con chữ nuôi người trong giấc mơ.

hồn nuôi rưng rưng từng khối đá.

tôi trầm mình trong em, đời sau.

***

cảm ơn hiện tại không sau, trước.

Tho Du Tu Le anh 1
Chuyên đề Viết & Đọc mùa thu 2019 - nơi cuối cùng công bố thơ Du Tử Lê trước khi ông rời bỏ thế gian. 

Cõi tôi

cõi tôi, cõi nát, cõi tàn

cõi hoang mang, vội, cõi bàng hoàng, qua

cõi vui thân thể cỗi già

cõi lang thang mượn mái nhà hư, không

cõi xanh, cõi lạnh, cõi cùng

cõi con, muốn bỏ, cõi chồng, vợ, xa

cõi em muốn dạt chân về

cõi đau nhân thế, cõi thề thốt, quên

cõi nào, cõi thật? tôi riêng?

cõi đêm máu, chảy, cõi thương nhớ, trùng

cõi tôi, cõi mịt, cõi mùngthôi em có ghé xin đừng nghỉ, lâu

cõi đời đó, có chi đâu!

Tho Du Tu Le anh 2
Tranh Nguyễn Quang Thiều. 

Đêm treo ngược tôi dấu chấm than

mưa chưa đi khuất, ngày chưa tới

đêm, treo ngược tôi: dấu chấm than!

mùa hoen đôi mắt, như vừa khóc

gọi hết tàn phai, gõ một lần.

***

trời đem mây xuống neo chân sóng

gió hú đường bay ngang ngọn cây.

tử / sinh vốn dĩ như hình / bóng.

linh hồn nào còn quẩn quanh đây?

***

nến tôi cháy đỏ mùa chia, biệt

người ghé qua rồi, cũng bỏ đi

những con dế sớm khan, khô tiếng:

cũng tự chôn mình theo tiếng ve.

***

sương nhìn tôi xa dần sớm mai.



Nhà thơ Du Tử Lê

Bạn có thể quan tâm