Cuốn sách này nằm trong bộ ba tiểu thuyết lịch sử được ra đời trong những thời điểm khác của nhà văn Tô Hoài, gồm Quê nhà, Quê người và Mười năm.
Quê nhà là tác phẩm đầu tiên của bộ tiểu thuyết nhưng lại được viết sau cùng. Cuốn sách này từng được giải A Giải thưởng Hội Văn nghệ Hà Nội 1970. Bộ ba Quê nhà – Quê người – Mười năm còn được liệt kê trong danh sách các tác phẩm của Tô Hoài vinh dự được giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học đợt 1 (1996).
Tính tự truyện vốn là đặc điểm chung trong các tác phẩm của Tô Hoài. Thế nên bộ ba tiểu thuyết nói trên cũng không phải ngoại lệ. Ở Quê nhà, người đọc có thể tìm thấy những kỷ niệm, cách nhìn hay quan niệm riêng của về cuộc sống của con người ở vùng đất quê nhà của Tô Hoài: Kẻ Bưởi, Nghĩa Đô, phủ Hoài Đức - quê ngoại và cũng là nơi ông sinh ra rồi lớn lên.
Tính tự truyện ấy cũng chi phối, tạo nên một cách viết tiểu thuyết lịch sử của Tô Hoài. Thế nên, khi đọc Quê nhà, độc giả có thể thấy những nhân vật lịch sử từng được ghi danh trong sử sách chỉ xuất hiện thấp thoáng. Nổi bật và ấn tượng nhất trong từng trang sách lại là đám đông dân thường. Họ có thể không tên, không tuổi nhưng giàu lòng yêu nước, khí phách và sự dũng cảm.