Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Nửa đêm thức dậy nghĩ đến mẹ

Những lúc cô đơn tận cùng muốn về bên mẹ khóc. Khi bình yên mơ thấy mẹ đang cười…

Tám mươi ba tuổi

Tóc mẹ trắng như mây, thân mẹ gầy như hạc

Vẫn dõi lòng theo mỗi bước chân con

Tháng ngày chảy trôi, nỗi nhớ sâu thăm thẳm

Con đi giữa đời gắng làm người tử tế

Dẫu thế cuộc chuyển xoay dâu bể

Người tốt hôm qua có thể không còn tốt nữa hôm nay

Lý tưởng ngày hôm qua, có thể ngày hôm nay thành chuyện tầm phào

Những lúc cô đơn tận cùng muốn về bên mẹ khóc

Khi bình yên mơ thấy mẹ đang cười…

Nho me anh 1
Không phút nào không vì con của mẹ

Chẳng bao giờ mẹ lo cho riêng mình

Không giây phút nào không vì con của mẹ

Tuổi xuân mẹ biến đi để lại hồng hào trên da thịt con

Lòng yêu thương của mẹ thành tâm hồn con biết yêu thương chia sẻ

Khổ đau vất vả đời mẹ thành khát vọng nuôi con lớn từng ngày

***

Mẹ ơi

Con biết

Biển quê không phút nào nguôi sóng

Đất quê không phút nào thôi ươm những hạt mầm

Giờ chắc hương cau vườn xưa vẫn nở

Thân tre trước cổng còn xanh

Con sẽ về lúc bình minh mẹ nhé

Tiếng gà kia xao xác cất lên rồi.


Nhà văn Thiên Sơn

Bạn có thể quan tâm