Trong căn phòng, hai người,
Hai cái bóng
Im lặng
Tôi ngửi thấy mùi nước mắt, khi ngồi gần cô.
Cảm thấy từng đầu ngón tay cô cứng buốt, trong túi áo khoác dài.
Hai người. Hai cái bóng. Ảnh: Pinterest. |
Tôi đã muốn ôm cô, nói một lời thương,
Nhưng tôi không làm nổi.
Từ ngữ đóng thành băng, như nỗi cô độc ngồn ngộn.
Cô cười khe khẽ.
Khóe mắt run lên khe khẽ.
Hình như cô định nói với tôi điều gì đó.
Cô cũng không nói được.
Ngay cả đối thoại với chính mình trong chiếc gương soi bé bỏng, tôi cũng không làm từ lâu lắm rồi.
Ngôn từ của tôi bị chết đuối.
Thanh âm đã thành xa xỉ.
Vĩnh hằng im lặng, dằng dặc như vạn năm gió thổi.
Trong căn phòng, chỉ còn lại những bông cúc đã chết. Ảnh: Pinterest. |
Tôi im lặng như sẽ không bao giờ cất tiếng nói.
Im lặng như ngã vào một nỗi đắm đuối.
Hai nỗi im lặng song song nhau, thành dòng sông suốt đêm cứ chảy về vô tận.
Im lặng nên chẳng cảm thấy đau.
Im lặng nên chẳng biết từ bỏ hay chưa.
Chỉ biết rằng đã quên.
Tôi và cô đều không ai biết điều đó bắt đầu từ khi nào.
Trong căn phòng, chỉ còn lại những bông cúc đã chết.