Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

The Poem

Hát gọi em thênh thang gió đượm tình

Tháng bảy cuối hạ, chơi vơi những nỗi niềm của đất trời và lòng người. Dù ở khoảnh khắc nào, những nồng nàn vẫn luôn thường trực, cất lên tiếng hát chạm tình đợi thu.

Em cất đi vạt mưa mềm tháng bảy

Nắng chơi vơi câu hát khát loang chiều

Giọt mùa không yêu

Rơi vào cổ tích…

Bờ môi phố khô miền ái ân ngọt

Mong mưa về tí tách dậy thì đêm.

Goi em anh 1

Cuối hạ gầy nhan sắc nhạt màu sen. Ảnh: Lương Đình Khoa .

Sông cạn tình vùi xác một con trăng

Mặc trời cao mong manh mảnh cô lẻ

Chiếc rèm xanh héo mòn nụ hôn gió

Cuối hạ gầy nhan sắc nhạt màu sen.

***

Thành phố tháng bảy chẳng làm nguôi nỗi nhớ em

Dẫu những giờ tan ca phố chật như nêm, ánh nhìn mệt mỏi

Xe buýt là những thùng hộp tăm tối

Lặc lè trườn qua…

***

Dẫu tháng bảy ngột ngạt nhạt màu hoa

Con mèo nhà bên nửa đêm động tình lăn mình xô mái phố

Căn gác chật phím dương cầm chậm đổ

Hát gọi em thênh thang gió đượm tình

Em là sương đêm

Rơi mềm tháng bảy

Anh thương em đầy một mùa con gái

Ngực căng tình đốt ngày cháy đêm xô…

***

Thôi đừng ngủ mơ, về ru cho ngoan hiền tháng bảy

Không âu lo, không ánh nhìn mệt mỏi

Ném lên trời vạt mưa mùa bối rối

Tìm nụ hôn môi phố sũng men nồng!

***

Tháng bảy của em là tháng bảy của anh

Tháng bảy chúng mình tình tang cơn khát

Cho đêm đi lạc

Chạm vào mùa thu…

Ai cũng vài lần yêu nông nổi

Có những lúc yêu thương cũ mờ phai đi, để trống trải được lấp đầy bằng một tình yêu khác. Vậy nên ta hãy cứ chờ.

Lương Đình Khoa

Bạn có thể quan tâm