Khi tiếng còi cuối cùng cất lên kết thúc trận đấu, có không ít người bày tỏ sự tiếc nuối, thậm chí, có nhiều fan đã thể hiện sự giận dữ bằng cách vào trang cá nhân của Hà Đức Chinh để trút lên chân sút của đội tuyển Việt Nam những lời rất nặng nề.
Họ thất vọng vì chúng ta không trở về nhà với một chiến thắng. Họ giận dữ, bởi họ nghĩ nếu Chinh sút tung lưới Malaysia khi tỷ số đang là 2-0, thì thắng lợi đã trong tầm tay, và chiếc cúp hầu như đã có thể giành được ngay trong trận đấu lượt đi rồi.
Sự tiếc nuối và thất vọng là dễ hiểu, bởi những gì diễn ra trong nửa tiếng đầu của hiệp 1, khi đội tuyển tạo ra một cú sốc lớn bằng 2 bàn thắng từ 2 cuộc phản công chớp nhoáng, họ đã phá vỡ mọi sự kỳ vọng và thắp lên những ước mơ chiến thắng rực rỡ.
Để rồi, khi chiến thắng tuột khỏi tay vì những cơ hội chúng ta bỏ lỡ, vì đối phương đã ghi liền 2 bàn để gỡ, sau đó đẩy chúng ta vào thế phòng ngự trong cuộc chiến cực kỳ tốn sức khiến các cầu thủ Việt Nam mệt lử và bộc lộ nhiều sai lầm trong phòng ngự, một quá trình “tuột” cảm xúc đã diễn ra.
Hòa trên đất khách chỉ có ý nghĩa tham khảo
Tuyển Việt Nam tạo nên sự bùng nổ trên sân khi dẫn trước Malaysia tới 2 bàn sau 25 phút đầu trong trận chung kết lượt đi AFF Cup. Ảnh: Thuận Thắng. |
Bóng đá là thế, rất nhiều cảm xúc, tâm trạng, những biến đổi về trạng thái tình cảm liên tục trong 90 phút hoặc hơn thế. Và trong thời của mạng xã hội, nơi chúng ta bày tỏ các quan điểm và thái độ sống, những dòng trạng thái cập nhật liên tục ấy có thể chi phối và điều chỉnh hành vi của chính chúng ta, sau khi tác động lên tâm lý của chúng ta.
Quan sát một vòng những gì bạn bè và những người theo dõi đã viết trên trang cá nhân của họ nhiều tiếng sau trận đấu, tôi nhận ra rằng họ vẫn lạc quan về triển vọng vô địch của chúng ta, nhưng họ cũng lo lắng, bồn chồn và cả thất vọng vì giấc mơ đăng quang đáng lẽ phải rất sáng sủa, thì nó lại trở nên chông chênh hơn.
Từ lâu, họ đã chuẩn bị một cuộc ăn mừng chiến thắng lớn chưa từng có sau 10 năm đằng đẵng chờ đợi, với những nếm trải cay đắng vì thất bại. Họ không muốn kết thúc năm 2018 này trắng tay.
Nhưng đúng là chúng ta còn cơ hội để sửa chữa những sai lầm. Đội tuyển còn một trận chung kết lượt về để đấu. Điều này khác với trận chung kết SEA Games 2009, khi chúng ta thua Malaysia 0-1 bằng một bàn phản lưới nhà khi trận đấu chỉ còn 5 phút, vì lúc đó chỉ có một trận chung kết duy nhất.
Điều này được kỳ vọng cũng sẽ khác với năm 2014, khi chúng ta đã thắng Malaysia 2-1 trên sân đối phương trước khi thua sốc đến 4 bàn ở Mỹ Đình chỉ trong 43 phút hiệp 1 của trận bán kết lượt về AFF Cup.
Bóng đá đỉnh cao và kinh nghiệm các trận đối đầu với Malaysia trong quá khứ đã cho thấy trên thực tế, việc có lợi thế về ghi được bàn thắng hoặc có được chiến thắng trên đất của họ chỉ có ý nghĩa tham khảo.
Tuyển Việt Nam đã không tận dụng được cơ hội định đoạt chung kết với Malaysia ngay trong trận lượt đi. Ảnh: Thuận Thắng. |
Do đó, kể cả khi chúng ta đã có trận hòa với 2 bàn sút tung lưới họ trên sân Bukit Jalil cũng không đồng nghĩa với một nửa chiếc cúp trong túi, và sự tiếc nuối của người hâm mộ - một cảm xúc rất tự nhiên, có thể biến thành những nỗi lo lắng, một cảm xúc rất thật, sau khi ngày càng thêm nhiều những sai lầm trong phòng ngự của chúng ta bị khai thác một cách triệt để.
Trong 3 trận đấu ở vòng knock-out, tuyển Việt Nam đã thủng lưới 4 bàn thì 3 trong số đó đến từ các tình huống bóng chết, với 1 bàn từ đá phạt trực tiếp, 1 bàn từ đá phạt gián tiếp, 1 bàn từ phạt góc. Bàn còn lại đến từ một tình huống xẻ biên cơ bản ở những giây cuối cùng đá bù giờ hiệp đầu của trận bán kết lượt đi trên sân Philippines.
Khi chúng ta vẫn giữ được sự tập trung tốt trong nửa tiếng đầu trận, kiểm soát tốt thế trận và duy trì được một sự cân bằng chiến thuật, việc không thủng lưới trước mà lại dẫn điểm trước đã tạo ra một lợi thế lớn về thế trận và tinh thần.
Sức ép ở Mỹ Đình sẽ không nhỏ
Nhưng việc để thủng lưới trong những tình huống bóng chết như thế lại đặt ra không ít các câu hỏi liên quan đến việc phòng ngự trong các tình huống cố định và trạng thái tâm lý thế nào khi sự thiếu tập trung xảy ra.
Philippines và Malaysia rất giỏi trong những tình huống như thế, và việc “câu” các pha phạm lỗi trước khu vực cấm địa của Việt Nam là một trong những chiêu của họ đã làm và làm rất thành công.
Kiểu đá đó là cách chơi mà Malaysia đã luôn áp dụng, nhưng những bàn thua từ bóng chết cho thấy, đấy là điểm yếu lớn của chúng ta và nó có thể khiến Việt Nam mất chức vô địch, nếu một lần nữa Malaysia khai thác được ở Mỹ Đình.
Tuyển Việt Nam có lợi thế 2 bàn ghi trên sân khách trước chung kết lượt về AFF Cup diễn ra ở Mỹ Đình vào tối 15/12. Ảnh: Thuận Thắng. |
Trong rất nhiều năm qua, chúng ta đã thua các đối thủ trong khu vực, chẳng phải Thái Lan, mà luôn là Malaysia và Indonesia, hầu hết theo cách này.
Sức ép tại Mỹ Đình sẽ không hề nhỏ, thậm chí còn lớn hơn cả trên sân Bukit Jalil. Ở đó, các cầu thủ chơi giữa một biển hơn 80.000 cổ động viên đối phương. Trên sân nhà, họ chơi giữa bốn bề xung quanh là đồng bào, người thân, gia đình, những người kỳ vọng họ chiến thắng để đoạt cúp vàng.
Áp lực từ sự kỳ vọng là một trong những yếu tố không nhỏ về tâm lý đứng đằng sau nhiều thất bại của các đội tuyển Việt Nam trong quá khứ ở những trận đấu mang tính quyết định.
Lần này sẽ thế nào, khi đấy là một trận chung kết, với danh hiệu đã cận kề, chiến thắng đã ở đâu đó trong tầm tay, nhưng quá nhiều điểm yếu đã phơi bày và bị đối phương tận dụng? Không ai biết.
Nhưng 90 phút (hoặc hơn) ở lượt về đang chờ đợi. Và sau đó, hy vọng chúng ta sẽ không rời sân với những tiếc nuối.