Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Thu Minh: 'Tôi không thể sống hiền lành'

Một năm sau khi “theo chàng về dinh”, Thu Minh dường như thay đổi hẳn.

Tự nhận cuộc sống hôn nhân giúp mình thảnh thơi hơn và tăng đến 4kg, nhưng Thu Minh trông vẫn hào hứng và đầy viên mãn trong vai trò người vợ. Chị kể mình được ông xã dẫn đi du lịch khắp nơi, và ngược lại, công việc ca sĩ cũng tạo cơ hội cho chị cùng chồng được vi vu nhiều đất nước.

Thành công chưa bao giờ là áp lực

- Sau một năm kết hôn, chị nhìn lại và thấy cuộc sống của mình như thế nào?

- Những ca khúc ra mắt trong năm vừa rồi cũng đạt được thành công, nhận được sự nhận định tốt từ phía báo giới, chuyên môn cho tới các diễn đàn âm nhạc.

Mọi thứ của năm vừa rồi khiến tôi vui vẻ và thăng hoa nhưng vì năm tuổi nên cũng có một vài chấm đen. Tuy vậy, những chấm đen đó cũng nhanh chóng bị xóa tan bởi những điều vui vẻ khác.

- Những “chấm đen”mà chị nhắc đến là gì?

- Đó là chuyện tôi bị dính vào những scandal vớ vẩn, không đáng kể nhưng cũng tốn giấy mực của báo chí. Những vụ lùm xùm đó từ trên trời rơi xuống, tôi không kiểm soát được. Còn scandal về tình tiền, đạo đức sống hay nghi án người khác tố mình... tôi không gặp phải. Tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ gặp phải chuyện đó vì bản thân biết rõ mình sống thế nào. Những chuyện như trò phản thầy do thiên hạ nghe loáng thoáng một câu nói nào đấy rồi tự ngồi bàn tán hoặc chuyện về chiếc máy bay tiền tỷ không phải liên quan đến tôi. Tôi không có trách nhiệm về những chuyện đấy, nhưng vô tình nó lại mang cái tên mình vào. Mà thôi, tôi làm vui cho đời. Mọi người cần những chuyện như vậy để “tám” hàng ngày cho cuộc sống thêm thi vị.

- Năm 2012 được coi là năm của Thu Minh với sự thành công rực rỡ trong cả công việc và hôn nhân. Nhiều người cho rằng, năm 2013, chị không vượt qua được cái bóng của chính mình?

- Tôi lại nghĩ khác. Về danh vọng, tôi có thêm liveshow Dấu ấn trong năm 2013 và ca khúc hit mới Yêu mình anh. Về tình cảm, tôi chỉ lấy được một chồng, không lẽ tôi lấy thêm chồng thứ hai cho hoành tráng hơn sao? Thế nên, tôi chỉ dừng ở đó thôi. Tuy nhiên, nhìn lại sau một năm lấy chồng, tôi thấy mọi thứ đang tốt đẹp và có chiều hướng tích cực hơn. Về tiền bạc, cát-xê của tôi tăng lên, vậy là ổn rồi.

"Nhìn lại sau một năm lấy chồng, tôi thấy mọi thứ đang tốt đẹp và có chiều hướng tích cực hơn".

Sự thành công chưa bao giờ là áp lực của tôi. Đó là lý do vì sao người ta nói Thu Minh xứng đáng có được thành công và danh vọng sớm hơn bây giờ. Có những người cùng xuất phát điểm nhưng thời gian họ tỏa sáng sớm hơn tôi. Tôi chậm hơn họ nhưng chắc. Cái gì đến rồi sẽ đến, tôi cứ sống thanh thản, vui vẻ và làm những việc mình thích.

Khi được làm những điều mình thích, tôi sẽ giữ được cá tính, cái tôi. Điều đó giúp tôi có một thương hiệu riêng, không trùng lặp với người khác để dễ nổi bật và tỏa sáng. Bây giờ, có rất nhiều bạn nhảy đẹp, hát nhạc dance nhưng tại sao tôi vẫn là nữ hoàng nhạc dance dù tôi nhảy chưa chắc bằng họ? Nhạc dance cần phải “máu”, cần cao trào, phải có “lửa” mà cái lửa đó xuất phát từ trong giọng hát, phong thái của tôi chứ không xuất phát từ vũ điệu của một vũ công hay của một ca sĩ đẹp. Tôi khác biệt ở điều đó.

Thành công với tôi giống như ngày gặt quả sau bao nhiêu năm gieo trồng bình thản, chứ không phải tạo áp lực để mau chóng thu hoạch, phải phun thuốc trừ sâu vào. Tôi không có áp lực gì hết, cứ vui vẻ trồng cây thư thả và đợi đến ngày gặt hái. Trong khoảng thời gian trồng cây có niềm vui, sự thanh thản là được rồi.

- Đạt được đã vất vả, giữ được còn vất vả hơn nhiều lần. Chị có tìm cách để giữ vững những thành công đang có?

- Showbiz phải có chữ công nghệ trong đó, phải có những mặt khác nhau bổ sung để tạo nên một thương hiệu và độ “hot”. Ví dụ, nếu nổi tiếng về mặt chuyên môn, giọng hát, số lượng bài hit trên thị trường hoặc về đẳng cấp, vị trí thì tôi có. Những cái đó, tôi được rèn qua năm tháng, nó ở trong con người mình nên không tự nhiên mà mất đi được.

Tôi tự tin những gì có sẵn tự thân không thể thoái trào sớm. Tuy nhiên, độ “hot” về những chuyện đời tư, chuyện tình cảm đem lên mặt báo câu khách mình làm sao biết trước. Tôi không tạo ra và cũng không kiểm soát được nó. Hãy thử chờ xem năm 2014 cuộc sống của tôi sẽ như thế nào?

- Chị có đoán được mình sẽ “hot” trong bao lâu nữa?

- Tôi không quan tâm tới điều đấy mà chỉ quan tâm mình đang làm gì, có hạnh phúc với điều đó hay không, có đạt được kết quả nào không? Điều đó mới quan trọng. Trước kia, tôi nổi tiếng vì những ca khúc như Bay, Đường cong... còn sau khi lấy chồng, lại được chú ý vì chuyện gia đình, tình cảm. Nếu biết vậy, tôi lấy chồng sớm để tạo ra “tin hot” à? Tôi luôn cố gắng mỗi năm có ít nhất một ca khúc hit gửi tới khán giả để mình không bị quên lãng. Những chuyện gây xôn xao dư luận ngoài lề không kiểm soát được, cứ đợi đấy, cuộc sống đưa đẩy, không biết đâu được.

- Hạnh phúc của Thu Minh ai cũng thấy, nhưng những góc khuất và nỗi buồn, ít khi nào chị chịu chia sẻ?

- Tại sao tôi phải kể? Như thế đã đủ để tôi phiền phức lắm rồi. Tôi chưa bao giờ có ý định kể những chuyện riêng nhưng đôi khi, hai vợ chồng đi cùng nhau thì có những khoảnh khắc hạnh phúc, cách cư xử vui vẻ được báo chí chộp được hoặc lấy lại trên Facebook cá nhân... Tôi nghĩ đó là những khoảnh khắc đẹp và tôi tự hào về điều đó. Đơn giản vậy thôi. Còn những gì mọi người không thấy, tôi muốn giữ cho mình. Cái nào cũng bày ra hết thì còn gì?

- Có người nhận xét rằng, việc úp mở như vậy cũng là một trong những chiêu trò của một người đàn bà thông minh như Thu Minh?

- Nếu mọi người thích, cứ nghĩ thế đi. Bây giờ có giải thích, có nói gì chăng nữa, mọi người có tin không? Điều quan trọng là tôi không làm tổn hại ai, không vi phạm đạo đức sống, không ảnh hưởng tới môi trường và mọi người xung quanh, không có gì phải lo. Tôi đang sống có ích cho xã hội bởi những việc mình làm, bởi những chia sẻ của mình đối với người khác. Tôi còn phải sống cho mình nữa, không thể giả tạo trước mặt mọi người. Tôi không thể làm người hiền lành, ngu ngơ.

"Tôi không thể làm người hiền lành, ngu ngơ".

Tôi nghĩ bây giờ khán giả rất thông minh, họ hiểu hết nên hãy để mọi người tự nhận định. Nếu mọi người săm soi cuộc sống riêng tư, bảo tôi “hot” vì có máy bay hoặc nhà cao cửa rộng thì tôi xin lỗi, tôi vẫn tự hào vì mình có tài sản rất riêng mà không phải ai cũng có, đó là giọng hát, đẳng cấp và cá tính âm nhạc để nổi trội. Có năng lực mà có chiếc máy bay nữa thì càng tốt. Điều đó còn đỡ hơn là có máy bay mà không có giọng hát và ngược lại, có giọng hát mà không có máy bay (cười).

Bản chất của tôi là đanh đá

- Tôi cứ nghĩ sau khi lấy chồng chị sẽ hiền dịu và đằm thắm hơn, nhưng hóa ra chị vẫn đanh đá như ngày nào?

- Đó là bản chất con người! Nhưng, tôi đanh đá, tôi có hại bạn, có làm đau bạn không? Không. Tôi chỉ bảo vệ quan điểm của mình và dù có đanh đá nhưng tôi vẫn chân thật. Tôi cho bạn thấy con người thật của mình, tôi không giả nai, giả thỏ. Tôi nghĩ mọi người nên trân trọng tôi bởi sự đanh đá này.

- Khi mới quen nhau, ông xã có bị lầm tưởng vì chưa biết chị đanh đá như vậy không?

- Không. Ngày xưa, tôi không cười nhiều đâu. Mọi người hay nói tôi chảnh, mặt lạnh. Hồi đó, tôi có những lo toan, công việc căng thẳng. Một phần nữa, tôi luôn tạo vỏ bọc cho mình. Tôi không chơi với ai, không tiếp xúc nhiều vì sợ phải dính vào ba cái chuyện không đâu trong showbiz. Dù tính cách đó không phải bộ mặt thật của mình vì tôi vốn thích nói nhiều, thích chia sẻ, thích thẳng thắn.

Bây giờ tôi có thể làm được điều đó rồi. Tôi cũng cảm thấy an tâm khi mọi người yêu mến mình vì sự thẳng thắn, gần gũi và dễ thương dù nói... hơi nhiều. Còn hơn hồi xưa tôi cứ che giấu bản chất của mình, tạo vỏ bọc bên ngoài mà người ta không hiểu nên không thích tôi. Những đợt lưu diễn, ví dụ như ở bên Nga vừa rồi, sau hai đêm tôi diễn, khán giả trầm trồ: “Không ngờ Thu Minh ở ngoài dễ thương như thế”.

- Chị có cảm thấy tiếc vì nếu trước đây cởi mở, có lẽ chị sẽ được yêu quý nhiều hơn?

- Với tôi, cởi mở trong cách nói chuyện phải ở một không gian nhất định. Điều đó không có nghĩa cởi mở là huỵch toẹt mọi thứ. Tôi cởi mở trong mức độ thân thiện, vui vẻ, duyên dáng và nói chuyện thẳng thắn với tất cả mọi người ở một giới hạn nào đó.

- Sự thay đổi này có phải do ông xã ngoại quốc mang tới cho chị không?

- Tôi nghĩ là mình thay đổi từ trước đó nữa. Khi tôi tham dự Bước nhảy hoàn vũ, mọi người thấy được năng lực và phẩm chất thật của tôi. Truyền hình thực tế giúp mọi người thấy được sự cố gắng của Thu Minh khi tôi bỏ bớt “cái tôi” để học hỏi, rèn luyện như một thí sinh. Trong quá trình đó, khán giả nhìn thấy một Thu Minh đời thường chứ không phải là một cô ca sĩ sexy, cá tính. Sự nổi loạn, bốc lửa ấy chỉ là bộ mặt trên sân khấu, chứ không phải bản chất thật của tôi.

Sau Bước nhảy hoàn vũ, tôi tiếp tục đảm nhiệm vai trò huấn luyện viên của Giọng hát Việt và mọi người thấy được tố chất bên ngoài cuộc sống của tôi. Việc tôi giảng dạy, chăm sóc thí sinh, nói chuyện với họ một cách thân tình... đều được ống kính ghi lại. Từ đó, tôi mới thấy hóa ra mọi người thích mình tươi, vui và cởi mở.

Đôi lúc, cá tính quá nổi trội đồng nghĩa với sự xa cách. Tôi nghĩ bản chất của mình thế nào, cứ sống như vậy, nên quyết định thoải mái bộc lộ luôn. Cộng thêm đời sống gia đình hạnh phúc, từ lúc quen ông xã, mọi chuyện vui cứ đến giúp tôi phấn chấn nên luôn rạng rỡ.

- Được biết, chị thường đi theo ông xã trong những chuyến công tác của anh ở nước ngoài? Chị làm gì trong những chuyến đi đó?

- Anh ấy đi họp còn tôi đi mua sắm với bạn (cười). Nếu không, tôi ở nhà lau dọn nhà cửa.

- Chị mà cũng lau dọn nhà cửa?

- Có chứ. Tôi không tận tay làm nhưng cũng quản lý mọi người lau dọn nhà cửa (cười). Tôi vui vẻ vậy nhưng rất kỹ tính và chỉ thích sự sạch sẽ đúng nghĩa. Ai dọn dẹp rồi nhưng tôi thấy còn tí bụi là cũng khó chịu, tôi phải lấy khăn lau lại. Tôi không có việc gì làm là cứ đi lòng vòng trong nhà, nấu ăn xong thì lau dọn, chùi sạch. Bếp mà có mùi là tôi khó chịu lắm.

- Ông xã chị có tính sạch sẽ như vậy không?

- Ông xã tôi có tính bừa bãi. Đi làm về tới nhà, chồng tôi quăng đôi giày một nơi, tôi phải lấy đặt lên kệ. Áo sơ mi anh quăng lên bàn, quần anh quăng lên thành ghế, vớ cũng vứt mỗi chiếc một nơi. Anh ấy đi làm về là cầm lấy cuốn truyện ngồi đọc, vứt đồ lung tung cả.

- Chị có bao giờ cáu gắt vì cứ phải dọn cho anh ấy không?

- Tôi phải đi dọn, nhưng điều đó chẳng sao cả. Đó là những điều nhỏ nhoi, lặt vặt mà tôi có thể làm cho chồng. Ban đầu tôi cũng hơi cáu, nhưng về sau thì cũng quen.

"Đôi lúc, cá tính quá nổi trội đồng nghĩa với sự xa cách. Tôi nghĩ bản chất của mình thế nào, cứ sống như vậy, nên quyết định thoải mái bộc lộ luôn".

Thật ra ở nhà tôi cũng đâu phải làm gì nhiều. Bây giờ, chính những điều đó khiến tôi cảm thấy thương chồng. Tôi thấy thích vì được làm điều gì đó dù nhỏ xíu cho ông xã. Việc giặt ủi quần ủi áo và dọn dẹp nhà cửa đều có người lo hết, cho nên những điều nho nhỏ như pha trà hay chuẩn bị bữa ăn sáng là điều tôi có thể làm cho anh ấy. Còn anh không để tôi phải động chạm bất cứ chuyện gì cả.

Lâu lâu tôi cũng có chút bực vì mấy người giúp việc vừa lau dọn sạch sẽ thì anh về, đi nguyên đôi giày vào trong nhà. Tôi cứ phải đi theo và nói: “Anh ơi, cởi giày ra đi”. Nhiều lúc nói riết mà anh cũng kệ, chẳng nghe lời tôi, vẫn mang giày đi trong nhà. Thế là tôi quỳ xuống tháo giày, tháo vớ cho chồng. Cứ làm hai ba lần như thế thì anh ấy về nhà và tháo giày, vớ trước cửa nhà (cười).

- Ai cũng biết Thu Minh lấy chồng Tây đại gia, vậy khi ra đường, chị có bị các tiểu thương “chặt đẹp” không?

- Nhận được câu hỏi này tôi cũng muốn chia sẻ. Báo chí luôn viết về việc tôi giàu có như thế nào, nhưng cá nhân tôi chưa bao giờ lên tiếng về việc gia đình mình giàu hay không. Tự mọi người nhìn thấy rồi bàn tán như đúng rồi. Nếu nói mình giàu thì trông lên cũng nhiều người giàu hơn. Mình có một cái du thuyền, người ta cũng có một cái du thuyền lớn hơn. Mình có một căn nhà lớn nhưng người khác có hẳn một quả đồi hay cái đảo riêng của người ta. Nói về chuyện giàu có, tôi chưa bao giờ dám nhận. Tôi chỉ luôn tự hào về năng lực, thành quả được mọi người công nhận. Những chuyện mọi người bàn tán chỉ là cách để tô điểm cho cuộc sống họ thêm thú vị. Mọi người “tám” thấy vui thì cứ việc, còn tôi không xác nhận bất cứ chuyện gì cả. Đó là những chuyện riêng tư.

Tôi chỉ công nhận đời sống kinh tế của tôi bây giờ ổn và thoải mái. Cứ cho rằng tôi khiêm tốn hay không khiêm tốn, tôi cũng xin miễn bàn luận về vấn đề mình giàu hay không. Núi cao có núi cao hơn, quan trọng mình sống có ích và biết chia sẻ nhiều. Hãy nhìn vào những điều tôi làm, những thành quả trong công việc và trong con đường sự nghiệp. Những chuyện tán gẫu bên lề nếu mọi người thấy vui, thấy hay ho cho đời sống của mình thì cứ tiếp tục tin vào điều đó. Đừng coi đó là bộ mặt thật của Thu Minh vì tôi không xác nhận điều gì cả.

Nói tôi giàu, đại gia thì tôi không dám nhận bởi đại gia ở Việt Nam có nhiều thứ chơi ngông lắm. Còn tôi chưa bao giờ chơi ngông nên không được xếp vào hàng ngũ đó. Ai muốn làm đại gia cứ làm, còn tôi chỉ cần có điều kiện sống tốt là được. Tôi làm gì có bộ sưu tập xế hộp hay những thú chơi ngông.

Đang mong chờ con cái

- Chị có phải thay đổi nhiều vì chồng không?

- Có chứ. Lúc trước tôi thường thức khuya, thích bù khú với mấy đứa em út chơi thân. Buổi đêm, chúng tôi tụ tập rồi kể chuyện cười tưng bừng. Còn không, tôi đi hát xong rồi về nhà. Những đêm không đi hát, tôi tập thể dục rồi đi ăn tối, ăn trái cây với đứa em là Nathan Lee. Những điều đó bây giờ ít lắm, trừ những lúc ông xã đi họp ngắn ngày ở nước ngoài, ví dụ anh ấy đi hai ngày, tôi có hai đêm thoải mái để đi... gặm chân gà nướng ngoài đường lúc khuya.

- Vậy những lúc ông xã ở Việt Nam, hai vợ chồng chị lên giường đi ngủ lúc 12 giờ sao?

- Hai vợ chồng tôi cũng thức khuya lắm.

- Thời gian này chị lên cân, ông xã chị có thích thú với điều đó không?

- Khi cưới chồng, tôi hơi gầy. Anh ấy bảo bây giờ tôi trông “màu mỡ” hơn, tươi hơn. Nhưng anh bảo thế này là được, đừng lên ký nữa.

- Còn chị thì sao, chị có muốn mập lên chút nữa không?

- Nếu không vì sợ ông xã chê mập lên sẽ xấu thì tôi còn ăn uống thoải mái hơn. Tôi muốn mình mập lên vì lúc trước tôi gầy quá, thân nhiệt dễ bị lạnh. Bây giờ, tôi đang mong muốn đường con cái nên cần mập lên chút nữa. Nếu mình tròn trịa, hồng hào thêm một chút, sẽ dễ dàng hơn.

- Với nghệ sĩ, mong muốn tự do và sự cô đơn luôn thường trực trong lòng để tạo cảm hứng nghệ thuật. Còn chị, khi đã có gia đình viên mãn có ảnh hưởng đến cá tính âm nhạc?

- Cảm giác cô đơn thì không có, hết rồi. Nhưng cảm giác hơi mất tự do thì có một chút (cười). Có gia đình, thật sự là cái phúc nhưng chồng lúc nào cũng đi với mình nên cũng có nhiều cái bất tiện. Tôi thích đi ăn quán xá ngoài đường nhưng anh ấy không phải lúc nào cũng thích vậy. Có những món ăn tôi khoái khẩu từ hồi xưa tới giờ, phải ngồi ngoài đường ăn mới ngon, tán gẫu với mấy đứa em hoặc tụ tập xem phim, bây giờ mình cũng phải hạn chế, trừ lúc anh ấy đi nước ngoài. Tôi thích đi mua sắm mấy món đồ rẻ rẻ, dễ thương... nhưng giờ không còn thời gian nữa.

"Có gia đình, thật sự là cái phúc nhưng chồng lúc nào cũng đi với mình nên cũng có nhiều cái bất tiện".

- Từ khi lấy chồng, chị có thường đưa ông xã về thăm gia đình mình không?

- Tuần nào, chúng tôi cũng về nhà. Mẹ tôi thương yêu con rể lắm. Chồng tôi là rể út nhưng giờ giống như con trai cả trong gia đình vậy, mọi người cưng anh ấy lắm. Trong gia đình, tôi là con út nhưng từ trước tới giờ luôn là người lãnh đạo và có trách nhiệm chăm sóc, lo toan cho gia đình.

- Chị tự nhận mình là người phụ nữ thế nào?

- Tôi nghĩ mình là người đàn bà có cá tính... mạnh, nhiều cảm xúc và đôi khi yếu đuối. Nhìn vậy thôi nhưng tôi là người phụ nữ luôn tuân thủ những chuẩn mực đạo đức. Ai cũng nghĩ tôi phóng khoáng nhưng đó chỉ là trong phong cách âm nhạc và trình diễn trên sân khấu. Trình diễn là mọi người có thể xem nhưng không thể đụng vào. Có những người rất e ấp nhưng người khác tha hồ đụng bám, điều đó hoàn toàn khác.

- Khi lấy chồng ngoại quốc, tư tưởng chị có thay đổi không?

- Không có gì thay đổi vì chồng và tôi có tư tưởng giống nhau. Anh ấy cũng không còn trẻ tuổi, thế hệ của ông xã tôi, người dân châu Âu cũng có đời sống văn hóa khuôn khổ nhất định. Đừng tưởng họ thoải mái phóng khoáng, ngay cả chuyện ngồi ăn uống cũng có những chuẩn mực. Từ hồi tôi lấy chồng, không có chuyện ngồi ăn nhóp nhép và khi nhai không bao giờ há miệng. Ngồi ăn cũng phải ngồi thẳng. Đó là những cái hay mình phải học. Trước đây tôi có thể vừa ăn vừa nói, nhưng lấy chồng, ăn xong, nuốt rồi mới nói. Từ những cái nhỏ nhất, tôi đều phải học và thay đổi.

Người châu Âu có nền tảng văn hóa, lịch sử lâu đời. Có thể xã hội ở đó phát triển nhưng có những giá trị văn hóa và lịch sử luôn được gìn giữ và tôn trọng. Người Việt mình cứ bảo người phương Tây sống dễ dãi nhưng không phải đâu. Chỉ là quan điểm văn hóa, suy nghĩ của người ta khác mình.

- Ông xã của chị có gia trưởng không?

- Vợ chồng tôi cứ ai đúng thì nghe theo. Cũng có những lúc nóng tính nhưng sau đó bình tĩnh lại ngồi nói chuyện với nhau, phân tích ra, cảm thấy đúng thì thôi. Nhờ vậy, trình độ tiếng Anh của tôi cũng khá hẳn lên. Bình thường khi nói chuyện sai tới sai lui mà lúc nóng giận, không biết từ vựng ở đâu tuôn ra xối xả. Anh ấy chọc: “Sao lúc này tiếng Anh của em tốt vậy?”

- Còn anh ấy đã thành thạo được tiếng Việt chưa?

- Anh ấy không nói được tiếng Việt. Chỉ biết được một số câu như “Chào bố, chào mẹ”. Chồng tôi sử dụng thành thạo 5 thứ tiếng, nói viết, đọc đều được. Tiếng Anh của tôi chỉ dừng ở mức độ nói được nhưng đọc ít lắm. Tôi đâu học tiếng Anh, cứ nghe nhiều, nói nhiều thì quen. Ngôn từ của anh ấy nhiều khi tôi dùng cho mình luôn. Hoặc cũng có những ngôn từ chỉ hai vợ chồng biết với nhau thôi. Nathan Lee chọc tôi: “Ngôn ngữ bà nói không phải là English mà là Minh-lish” (cười).

http://hn.eva.vn/lang-sao/thu-minh-toi-khong-the-song-hien-lanh-c20a169628.html

Theo Mốt & Cuộc sống

Bạn có thể quan tâm