Sai lầm bổ sung nhân sự
Trở về sau giải U22 Đông Nam Á diễn ra tại Brunei, BHL quyết định triệu tập Minh Vương (HAGL) và Anh Thi (Tây Ninh). Tôi cho rằng đó là sai lầm của HLV Guillaume Graechen khi tuyển chọn bổ sung nhân sự cho U19 VN.
Không bàn về vấn đề chuyên môn của 2 cầu thủ này bởi ai cũng biết Minh Vương chơi khá hay ở V.League 2014 và đoạt danh hiệu cầu thủ trẻ xuất sắc nhất. Trong khi đó, Anh Thi đã có màn trình diễn ấn tượng tại VCK U19 toàn quốc diễn ra ở Gia Lai. Nhưng qua các trận đấu ở Brunei, có thể thấy vị trí tiền vệ phòng ngự cần được tăng cường hơn bao giờ hết.
Không hiểu HLV Guillaume Graechen không nhận ra hay tự tin mình đủ khả năng vá lại lỗ hổng nơi hàng phòng ngự? Nên nhớ rằng vị trí sở trường của Minh Vương ở HAGL là tiền vệ công và tiền đạo chứ không phải là tiền vệ phòng ngự mà vị trí này ở U19 VN đã được Công Phượng đảm đương rất tốt.
Vị trí tiền vệ phòng ngự
Cựu danh thủ Đức Lothar Matthaus có câu nói rất nổi tiếng: “Hàng tấn công giúp chiến thắng nhưng điểm tựa hàng thủ mới giúp đội nhà giành danh hiệu”. U19 VN sở hữu đội hình mất cân bằng, có quá nhiều nghệ sĩ nhưng thiếu vắng những “công nhân”.
Xuân Trường – Tuấn Anh có lẽ là cặp tiền vệ trung tâm đầy hứa hẹn của bóng đá Việt Nam nói riêng và khu vực Đông Nam Á nói chung. Tuấn Anh sở hữu kỹ năng điều tiết nhịp độ trận đấu, phân phối bóng rất tốt. Nói không ngoa, anh chính là gương mặt sáng giá nhất trong đội hình U19 VN hiện nay. Xuân Trường nổi bật với những đường chuyền dài vượt tuyến với độ chính xác cao, những cú chọc khe chết người, kèm theo đó là những quả đá phạt thần sầu.
Nhưng điểm hạn chế lớn nhất của cặp đôi này là khả năng hỗ trợ phòng ngự. Trước những đối thủ yếu hơn, U19 VN hoàn toàn làm chủ cuộc chơi nhờ khả năng kiểm soát bóng vượt trội của Xuân Trường và Tuấn Anh. Nhưng khi đụng độ với những đối thủ rắn mặt chơi áp sát hay có trình độ đẳng cấp hơn, lập tức xuất hiện khoảng trống phía trên hai trung vệ và đối phương nhiều lần tổ chức tấn công “vỗ mặt”, khiến hàng thủ U19 VN nhiều phen chao đảo.
Như đã phân tích ở trên, việc có thêm một tiền vệ phòng ngự sẽ giúp U19 VN ngăn chặn các đợt tấn công trực diện của đối thủ. Mẫu cầu thủ thi đấu ở vị trí tiền vệ trụ không cần cao to, chỉ cần có thể lực, sức bền, chịu khó đeo bám, nếu có thể thì vào bóng quyết liệt hòng làm nhát chân đối phương, tất nhiên ở đây không phải là đá láo.
Đơn cử như trường hợp của cựu danh thủ Gennaro Gattuso thời còn khoác áo CLB AC Milan. Anh là mẫu cầu thủ năng nổ và thiên về sức mạnh, thi đấu bên cạnh Pirlo đầy kỹ thuật là sự kết hợp hiệu quả cho tuyến tiền vệ của Milan mà đỉnh cao là giai đoạn 2002-2007.
Có công đưa các cầu thủ U19 tới thành công ngày hôm nay, nhưng chiến thuật của HLV Guillaume Graechen vẫn còn nhận lời phàn nàn từ phía người hâm mộ. |
Chưa linh hoạt trong đấu pháp
Qua những giải đấu gần đây, U19 VN thường xuất phát với sơ đồ 4-2-3-1 hoặc 4-4-1-1 với Công Phượng chơi lùi sâu, cặp tiền vệ trung tâm vẫn là Xuân Trường – Tuấn Anh. Như đã nói, đội hình này không có một tiền vệ thu hồi bóng đúng nghĩa và thi đấu “chuệch choạc” trước những đối thủ đẳng cấp cao.
Nếu như HLV Guillaume Graechen e ngại việc bổ sung tân binh sẽ khó hòa nhập lối chơi cả đội thì một phương án khả dĩ khác cần được xem xét, đó là đẩy Đông Triều lên đá ở vị trí tiền vệ phòng ngự.
Cần nói thêm, học viện bóng đá HAGL Arsenal JMG với tôn chỉ bóng đá tấn công quyến rũ, chỉ đào tạo các cầu thủ thi đấu ở vị trí tiền vệ và tiền đạo nên việc Đông Triều sắm vai trung vệ sẽ không phát huy hết tố chất của cầu thủ quê gốc Quảng Nam. Khi đó, Đông Triều sẽ kết hợp với Xuân Trường tạo thành cặp tiền vệ trung tâm trong sơ đồ 4-2-3-1, đẩy Tuấn Anh lên chơi tiền vệ tấn công.
Đông Triều sẽ kết hợp với Xuân Trường tạo thành cặp tiền vệ trung tâm trong sơ đồ 4-2-3-1. |
Một phương án khác, nếu không muốn phá vỡ sự kết hợp giữa Xuân Trường – Tuấn Anh thì sơ đồ 4-1-4-1 có thể đáp ứng yêu cầu. Đông Triều sẽ sắm vai “máy quét” phía sau bộ đôi này, nhưng buộc phải hy sinh một vị trí ở hàng tấn công. Nếu như BHL không thay đổi đội hình một cách linh hoạt với từng đối thủ, từng cục diện trên sân, e rằng U19 VN khó tiến xa khi vươn ra đấu trường châu lục trong tương lai. Không thể sử dụng một đội hình ra sân với tất cả đối thủ, tất cả các giải vì rất dễ bị bắt bài và không có phương án dự phòng khi các trụ cột chấn thương hay thẻ phạt.
Hy vọng một ngày nào đó, người ta tận mắt chứng kiến “thầy Giôm” dũng cảm cho U19 VN đá với sơ đồ 3-6-1 như HLV Miura từng thành công với Olympic Việt Nam trong chiến thắng vang dội trước Olympic Iran.
Nỗi lo hàng thủ
Qua 3 trận đấu tại VCK U19 Châu Á, có thể thấy vị trí hậu vệ cánh trái Hồng Duy và thủ môn Lê Văn Trường để lại nhiều bất an hơn cả. Dẫu biết rằng U19 VN theo đuổi lối chơi đẹp mắt, cống hiến nhưng đã là một hậu vệ bắt buộc phải thi đấu kỷ luật.
Một hậu vệ tốt là hậu vệ giỏi trong phòng ngự chứ không phải hay trong tấn công. Hồng Duy quá lạm dụng kỹ thuật, phá bóng thiếu dứt khoát, nhiều lần để mất bóng, vì thế đối phương liên tục khoét vào cánh của hậu vệ này.
Có vẻ như HLV Guillaume Graechen chưa đặt đúng vị trí thích hợp, liệu có nên đẩy lên đá tiền vệ cánh trái bởi Hồng Duy sở hữu kỹ thuật tốt, biết đâu một ngày nào đó lại thành danh ở vị trí này giống như thần tượng Gareth Bale của em. Ở vị trí thủ môn, Văn Trường được BHL đặt niềm tin qua các giải đấu lớn nhỏ nhưng có vẻ như thủ thành sinh năm 1995 chưa tạo sự yên tâm.
Liệu có nên đẩy Hồng Duy lên đá tiền vệ cánh trái? |
Hạn chế lớn nhất của Văn Trường là bóng bổng. Điều đó được thể hiện ở bàn thua đầu tiên trong trận chung kết U22 Đông Nam Á trước U19 Myanmar, hay mới đây nhất là trận đấu mở màn vòng bảng trước ĐKVĐ U19 Hàn Quốc. Hy vọng trong thời gian tới Văn Trường sẽ vững vàng tâm lý hơn để đền đáp niềm tin nơi NHM.
Thành công của bầu Đức nhận thấy rõ nhất là mở ra hướng đi cho bóng đá Việt chứ không thể làm thay nhiệm vụ của LĐBĐVN. Có lẽ chỉ nên xem U19 như là một hiệu ứng tốt để thúc đẩy công tác đào tạo trẻ trong tương lai cũng như vực dậy niềm tin nơi người hâm mộ, chứ không nên đặt quá nhiều kỳ vọng lên đôi chân của các em.
Hãy để các em được sống trong thế giới bóng đá mà các em hằng mong ước. Như nhiều lần đã đề cập, thước đo của một đời cầu thủ không nằm ở những giải đấu trẻ, hy vọng U19 VN sẽ nỗ lực, rèn luyện hơn nữa để khẳng định giá trị của mình.