Theo Sinchew, nữ diễn viên Ryoko Yonekura lần đầu lên tiếng sau khoảng 4 tháng biến mất trên các nền tảng mạng xã hội. Trong thông báo mới nhất, cô xác nhận việc cơ quan chức năng đã đến khám xét tại nhà riêng sau cáo buộc sử dụng chất cấm.
Nữ diễn viên cho biết ngay sau những cáo buộc nổ ra, cô đã thảo luận, trao đổi kỹ lưỡng với đội ngũ luật sư. Với tinh thần phối hợp toàn diện với cơ quan chức năng và tuân thủ pháp luật, cô lựa chọn giữ im lặng, không công bố bất kỳ thông tin nào ra bên ngoài. Đây chính là lý do khiến cô hoàn toàn "biến mất" trước truyền thông và công chúng suốt nhiều tháng qua, mặc cho những đồn đoán bủa vây.
|
| Ryoko Yonekura vướng cáo buộc sử dụng chất cấm. Ảnh: Jiji Press. |
Diễn viên Nhật Bản khẳng định sức khỏe thể chất và tinh thần của cô ổn định. Ryoko Yonekura bác bỏ những tin đồn ác ý nhắm vào cô thời gian qua và cho biết tiếp tục hợp tác với cơ quan điều tra để làm rõ vụ việc.
Cuối thông báo, nữ diễn viên gửi lời cảm ơn tới khán giả đã âm thầm ủng hộ cô thời gian qua. Cô sẽ sớm trở lại các hoạt động nghệ thuật trong thời gian sớm nhất.
Vào giữa tháng 10, Cục Kiểm soát Ma túy thuộc Bộ Y tế, Lao động và Phúc lợi Nhật Bản khu vực Kanto-Shin’etsu (gọi tắt là “Matri”) đã quyết định tiến hành điều tra chính thức đối với nữ diễn viên Ryoko Yonekura, với cáo buộc vi phạm Luật kiểm soát ma túy.
Trước đó, ngày 20/8, cơ quan chức năng bất ngờ ập vào căn hộ của Yonekura ở Tokyo để khám xét. Đây cũng là nơi cô đang sống cùng với bạn trai - một vũ công người Argentina.
Theo nguồn tin của Shūkan Bunshun, các vật chứng bị thu giữ tại nhà có "khả năng cao chứa thành phần bất hợp pháp".
Yonekura Ryoko sinh năm 1975, được biết đến là một diễn viên kiêm người mẫu nổi tiếng tại Nhật Bản. Cô từng đóng hàng loạt phim truyền hình, bên cạnh một số dự án điện ảnh và tham gia lồng tiếng.
Câu chuyện về những chiếc nhãn dán bệnh lý và bản ngã bị đánh mất được khắc họa trong cuốn Người lạ với chính ta của nhà báo Rachel Aviv. Một tác phẩm đã tạo ra nhiều tranh luận vì sự sắc bén, khách quan và đầy tính nhân văn. Tác giả không đơn thuần ghi chép những hồ sơ bệnh án khô khan, mà mở ra cho độc giả một hành trình khám phá sự mong manh của tâm trí khi đứng trước những định nghĩa được gắn nhãn bởi y khoa.
Người lạ với chính ta không đưa ra đáp án đơn giản. Nó mời độc giả bước vào vùng biên giới mong manh giữa "ý nghĩa" và "bằng chứng", nơi đôi khi cả hai không gặp nhau. Và trong ranh giới ấy, điều đáng sợ nhất không phải là căn bệnh, mà là khoảnh khắc ta không còn nhận ra chính bản thân mình.