Những ký ức ấy được gợi lên trong câu chuyện của người cận vệ Nguyễn Văn Đoàn. Ông là một trong những cận vệ trực tiếp bảo vệ Bác Hồ và được ở bên Bác trong những giây phút cuối cùng.
Tại lễ kỷ niệm 130 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh được tổ chức sáng 18/5, ông Đoàn đã kể lại nhiều kỷ niệm trong quãng thời gian được bảo vệ Bác Hồ.
Zing ghi lại lời kể của ông.
Bảo vệ Bác - rất khó khăn nhưng vinh dự
Những tháng năm cùng đồng đội được phục vụ, bảo vệ Bác Hồ, cũng là ngần ấy thời gian với những kỷ niệm thiêng liêng của tôi về Người. Đó là những trang đẹp nhất, may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi.
Nhớ lại buổi đầu được nhận nhiệm vụ, tôi cùng đồng đội được ông Vũ Kỳ (thư ký riêng của Bác) và ông Hoàng Hữu Kháng (Cục trưởng Cục 22 - Bộ Công an) ân cần căn dặn nhiều điều và nhấn mạnh: “Nhiệm vụ của các đồng chí là rất đặc biệt, trực tiếp bảo vệ Bác Hồ, rất vinh dự, nhưng cũng khó khăn, đòi hỏi sự nỗ lực và trách nhiệm cao...”. Chúng tôi luôn tâm niệm phải làm thật tốt, không được có sai sót, dù là nhỏ và nhất là không để Bác phiền lòng.
Ông Nguyễn Văn Đoàn (cận vệ trực tiếp bảo vệ Bác Hồ) nói: "Những tháng năm cùng đồng đội được phục vụ, bảo vệ Bác Hồ, cũng là ngần ấy thời gian với những kỷ niệm thiêng liêng của tôi về Người". Ảnh: Hoàng Hà. |
Là chiến sĩ mới, chúng tôi thật sự lo lắng, làm thế nào để tiếp cận, phục vụ Bác hàng ngày được tốt, tránh những sơ suất có thể ảnh hưởng đến sức khỏe, sinh hoạt và công việc của Người. Bằng cả niềm vui, tự hào và tinh thần trách nhiệm, chúng tôi đã cố gắng nhanh chóng thuần thục công việc chuyên môn, được lãnh đạo yên tâm, được Bác hài lòng và cho phép sớm hôm được gần gũi để làm nhiệm vụ phục vụ, bảo vệ Người.
Đây là một vinh hạnh mà tôi nhận được từ sự quan tâm của các lãnh đạo và đặc biệt là tình thương yêu, tin tưởng được Bác Hồ dành cho.
Chúng tôi thật may mắn, hạnh phúc vì được phục vụ Bác Hồ, trong đó có những chuyến được theo Bác đi công tác, qua đó cảm nhận được tình cảm, nhân cách cao đẹp, cuộc đời giản dị... của vị lãnh tụ đã dành trọn cuộc đời vì nước, vì dân.
Tôi còn nhớ ngày 27/4/1969, Bác đi bầu cử HĐND khu phố Ba Đình tại địa điểm bầu cử nhà thuyền Hồ Tây. Hôm đó, sau khi bỏ lá phiếu bầu của mình, Bác ân cần thăm hỏi người dân có mặt tại địa điểm bầu cử, rồi dành thời gian đi thăm cán bộ, chiến sĩ, đồng bào trong ngày hội xây dựng chính quyền nhân dân ở thủ đô. Trên mỗi con phố đi qua, đến đâu cũng thấy không khí tưng bừng, phấn khởi của nhân dân, tiếng trống, tiếng loa, cờ hoa rợp phố, càng làm cho Người thấy vui mừng...
Một chuyến đi khác cũng làm tôi nhớ mãi, đó là lần được theo Bác tham dự mít tinh trọng thể chào mừng sự ra đời của Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam, được tổ chức vào trung tuần tháng 6/1969.
Hôm ấy, khi xe tới Hội trường Ba Đình, Bác nhanh chóng xuống xe và đi thẳng vào hội trường. Khi đó, ít ai biết được rằng các thầy thuốc đã rất lo lắng cho sức khỏe của Người, vì khi ở nhà Bác đã có phần đi lại khó khăn, nhưng Người đã cố gắng đến dự và Bác không muốn mọi người lo lắng về sức khỏe của Bác.
Bao lâu ấp ủ ước mong được vào thăm miền Nam, thăm đồng bào, đồng chí, nay trước sự kiện quan trọng này càng làm cho Người thêm phấn khởi trước bước phát triển mới của cách mạng miền Nam, vì miền Nam luôn ở trong trái tim Bác.
Một sự kiện khác làm tôi không thể nào quên, đó là chuyến đi công tác cuối cùng của Người. Hôm đó là 12/8/1969, khi biết tin có đoàn công tác ở xa về, mặc dù không được khỏe nhưng 3h chiều Người vẫn đến khu biệt thự Hồ Tây để thăm hỏi, động viên và nghe đoàn công tác báo cáo tình hình.
Đó là tình cảm, sự quan tâm sâu sắc của Bác dành cho những người đi xa về. Không ai nghĩ rằng chỉ năm ngày sau, từ đêm 17/8 trở đi sức khỏe của Bác suy giảm nghiêm trọng, nhưng không vì thế mà Người nghỉ ngơi.
Bác vẫn quan tâm đến tình hình chiến sự, việc phòng chống lũ lụt, bảo vệ đê điều, chăm lo cuộc sống người dân gặp thiên tai; rồi việc tổ chức lễ quốc khánh và Người không quên nhắc việc bắn pháo hoa cho Nhân dân vui trong ngày Tết Độc lập. Đặc biệt, trong những ngày đau yếu, nỗi lòng da diết của Người vẫn luôn hướng về đồng bào, chiến sĩ miền Nam.
Công việc bộn bề nhưng Người quan tâm tới cả nhân viên phục vụ
Chúng tôi - những chiến sĩ cận vệ được phục vụ Bác những năm tháng cuối đời, thời gian không dài nhưng đã hiểu rất rõ, đó là quãng thời gian mà Người đã gắng hết sức để cùng với Trung ương Đảng, Chính phủ lãnh đạo nhân dân ta chiến đấu bảo vệ miền Bắc, thống nhất đất nước.
Lãnh đạo và các nguyên lãnh đạo Đảng, Nhà nước dự lễ kỷ nệm 130 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh. Ảnh: VGP. |
Dù công việc bề bộn, Người vẫn dành thời gian quan tâm, hỏi thăm đời sống vật chất, tinh thần của cán bộ, chiến sĩ cảnh vệ và nhân viên phục vụ. Đối với những người từng được phục vụ Bác như tôi còn đọng lại biết bao câu chuyện xúc động về Bác mà không thể kể hết...
Chúng tôi như những người con hiếu thảo vô cùng lo lắng khi sức khỏe của Bác mỗi lúc một thuyên giảm. Cùng với việc tận tụy phục vụ, chăm sóc Bác, mọi biểu hiện khác thường về sức khỏe của Người cũng được chúng tôi ghi chép tỉ mỉ, kịp thời báo cáo với lãnh đạo và các bác sĩ để ứng xử hiệu quả.
Suốt những ngày Bác bệnh nặng, Trung ương Đảng, Chính phủ, các thầy thuốc Việt Nam và nước bạn tập trung cứu chữa cho Người. Trong những giờ phút đó, tôi cũng được phép túc trực bên giường bệnh để chăm sóc Người.
Được bên Bác trong hoàn cảnh như vậy, chúng tôi càng thấu hiểu tấm lòng của các lãnh đạo là làm sao mỗi lúc Người thiếp đi và khi tỉnh dậy, Bác đều nhìn thấy những khuôn mặt thân quen vẫn hàng ngày ở bên mình...