Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Kim Cương: 'Tôi là người khó gần đàn ông'

"Khi tôi đã có con với một người đàn ông, trải nghiệm cuộc sống gia đình, không thể gặp ai cũng yêu được", "bà mẹ một con" tâm sự.

Kim Cương: 'Tôi là người khó gần đàn ông'

"Khi tôi đã có con với một người đàn ông, trải nghiệm cuộc sống gia đình, không thể gặp ai cũng yêu được", "bà mẹ một con" tâm sự.

Tuổi thơ không may mắn

- Được biết trước khi đến với nghề người mẫu, chị từng là một cô bé phụ bán vé xe buýt ở Cần Thơ?

- Thông tin này xuất hiện nhiều trên các mạng lúc tôi tham gia cuộc thi Siêu mẫu 2008. Có lẽ vì nhầm lẫn nào đó thông tin về tôi chưa chính xác. Thực ra trước đó, tôi từng làm nhân viên ở quầy chuyển phát nhanh hàng hóa của một công ty vận tải nhỏ. Sau đó một thời gian, tôi lên Sài Gòn làm người mẫu.

- Chị phủ nhận cuộc sống khó khăn của mình trước đây?

- Không. Tôi chưa bao giờ phủ nhận điều đó. Cuộc sống của tôi thời còn nhỏ thực sự không may mắn. Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo có ba người con và chỉ học đến hết lớp 11 phải nghỉ. Cuộc đời tôi thay đổi khi một người quen đã chụp hình chân dung của tôi và tự gửi hình tới cuộc thi Hoa hậu phụ nữ Việt Nam qua ảnh 2005

Kim Cương là người đẹp có xuất thân từ gia đình khó khăn.

- Hoàn cảnh gia đình nghèo tới mức ba mẹ không thể lo cho con cái ăn học hay chính chị chán học, muốn nghỉ vì lý do nào khác?

- Ba mẹ tôi sống rất hạnh phúc, chỉ là quá nghèo nên mỗi ngày làm tối mắt mà cũng không đủ ăn. Cuộc sống cùng cực quá, tôi quyết định nghỉ học để không làm gánh nặng của gia đình. Điều thúc đẩy tôi nghỉ học là khi mẹ đi ruộng về vào lúc tối muộn và bị rắn cắn. Nhà tối thui, thậm chí không có đèn điện, mẹ bị rắn cắn nhưng vẫn cố lết vào nhà kêu ba tôi mướn ghe đưa đi bệnh viện. Ở quê, người bị rắn cắn không được qua cầu mà phải đi bộ vượt lên rồi lại vòng xuống ghe. Gia đình tôi khó khăn quá nên không ai muốn giúp. Lúc đó tôi còn rất nhỏ, nhận thấy buồn vì điều đó.

Khi tôi lên cấp 3, bữa ăn của gia đình chỉ toàn cơm với rau chấm nước mắm. Mỗi ngày đi học, tôi phải đi bộ hai mươi mấy cây số, trong khi bạn bè đều có xe đạp đi hết. Nghèo không có tiền đóng học phí, thời điểm đó tôi học không vô.

- Nhiều cô gái miền Tây gia đình quá khó khăn đã quyết định lấy chồng Đài Loan, Hàn Quốc để giúp ba mẹ đổi đời. Trẻ đẹp như chị kiếm chồng giàu chắc không khó, chị có từng nghĩ tới chuyện đó không?

- Ở quê tôi, những cô gái có nhan sắc thường nhờ người mai mối để có tấm chồng giàu có, giúp bản thân và gia đình đổi đời nhưng không hiểu sao thấy cảnh đó tôi rất ghét. 17 tuổi, tôi tự xin đi làm, lúc đó lương được 600.000 đồng, tôi gửi về cho gia đình 500.000 đồng, chỉ giữ lại 100.000 đồng mua vật dụng cần xài. Giai đoạn đó khoảng năm 2003.

- Bố mẹ có ủng hộ quyết định nghỉ học của chị lúc đó?

- Đó là quyết định của riêng tôi thôi. Thực ra lúc đó tôi bỏ nhà và tự đi làm kiếm sống. Gia đình không biết tôi đi đâu, ở đâu lúc đó. Gần 2 tháng sau, khi có khoản lương đầu tiên, tôi gửi về nhà và lúc đó mới cho gia đình biết đã có công việc ở Cần Thơ.

- Ước mơ của chị lúc đó là gì?

- Nghèo quá, tôi chẳng nghĩ được nhiều (mắt Kim Cương bỗng đỏ hoe, từng giọt nước mắt lăn dài trên má). Tuổi thơ tôi không đẹp, dường như không có tuổi thơ vì khi nào cũng nghĩ tới việc kiếm tiền. Tôi là con cả, tự thấy mình phải có trách nhiệm với ba mẹ và các em. Tôi suy nghĩ rất đơn giản là đi làm để có tiền gửi về cho gia đình, để ba mẹ đỡ cơ cực hơn, không nghĩ làm người mẫu hay diễn viên. Khi tôi vào nghề người mẫu, có thu nhập tốt hơn nên có điều kiện lo lắng cho các em. Em trai tôi đang học Đại học An Ninh ở Hà Nội, năm thứ hai. Còn em gái tôi cắt tóc, làm móng... cũng đã có gia đình riêng.

Sau thời gian dài dành thời gian cho việc sinh con và thu xếp chuyện tình cảm riêng, người đẹp đã trở lại showbiz.

- Chị có thấy nuối tiếc vì nếu có tấm bằng cấp 3, với vẻ đẹp của mình, chị sẽ không chỉ dừng lại ở giải bạc siêu mẫu mà có thể là giải vàng hoặc ngôi vị cao ở một cuộc thi hoa hậu?

- Có. Tôi nuối tiếc nhưng vẫn rất thích vì đã quyết định như vậy ở thời điểm đó. Tôi có công việc và một đường đi đúng để lo cho gia đình. Tôi nghĩ mình còn may mắn hơn rất nhiều cô gái có cùng hoàn cảnh khác. Tôi không may mắn vấn đề học thức nên chấp nhận điều đó. Sau này khi đã trở thành người mẫu, có điều kiện và thời gian, tôi vẫn đi học thêm để trau dồi kiến thức.

- Chị trau dồi kiến thức riêng như thế nào?

- Đi làm việc đã là trau dồi kiến thức, người ta vẫn nói đi ngày đàng học một sàng khôn. Thật sự, bây giờ tôi khôn hơn trước rất nhiều, lanh lẹ và hiểu biết hơn. Tôi cảm thấy ông trời đã ưu ái khi cho mình một gương mặt và vóc dáng như thế để đến với nghề người mẫu.

- Đồng tiền kiếm được từ nghề người mẫu cao hơn nhiều so với công việc trước kia. Khi cầm những số tiền lớn lên tới hàng triệu đồng cho một lần xuất hiện hay chỉ là một buổi chụp hình, chị cảm thấy thế nào?

- Dường như mình ở hiền gặp lành. Tôi cảm thấy ông trời đã ưu ái khi cho mình một gương mặt và vóc dáng như thế để đến với nghề người mẫu. Nhờ công việc này, tôi có nhiều tiền hơn để lo cho bản thân và gia đình. Năm 2005, tôi bắt đầu bước chân vào nghề. Đến năm 2008, cuộc sống của tôi dần ổn định. Gia đình tôi bây giờ không giàu có nhưng cuộc sống đã ổn. Tôi đã giúp ba mẹ sửa lại nhà cửa khang trang. Nói nghề người mẫu của tôi thay đổi cả cuộc sống của gia đình không phải.

Duyên tới mình đón nhận, duyên đi thì phải chịu

- Những ngày đầu tiên lên Sài Gòn, cuộc sống của chị như thế nào?

- Nói chung mọi thứ khá gian nan nhưng cũng có nhiều may mắn. Khi tôi xin vào công ty người mẫu PL để học, anh Long đã tạo điều kiện cho tôi rất nhiều. Nhiều người phải bỏ tiền ra học, còn tôi may mắn được anh cho đi học không lấy tiền. Ban đầu, tôi được tạo điều kiện đi show lễ tân. Hồi đó, mỗi ngày đứng vài tiếng đồng hồ làm lễ tân, tôi nhận được khoảng 200.000 đồng. Tôi thấy như vậy là rất nhiều so với hồi còn ở dưới quê. Tôi cứ cố gắng chụp ảnh nhiều, từ từ báo chí biết đến và có nhiều show hơn, thu nhập tốt hơn.

- Xuất thân quá nghèo khổ, chị làm thế nào để chống chọi lại nhiều cám dỗ vật chất trong nghề?

- Tôi có cơ duyên, may mắn với nghề nên khi làm việc cảm thấy mọi thứ đều bình thường, không gặp cám dỗ. Mọi người nói quá như vậy.

- Đang bắt đầu nổi danh với giải thưởng siêu mẫu, điều gì khiến chị ngưng lại?

- Tham gia cuộc thi Siêu mẫu 2008, tôi đoạt giải nhì và chưa nghĩ mình sẽ dừng lại ở đó đâu. Thế nhưng, một thời gian sau tôi có em bé nên mới quyết định dừng lại và lấy chồng. Tôi đã nghĩ mình an phận luôn nên mọi việc khép lại sau cuộc thi đó.

 

Kim Cương quen ông xã trong dịp 8/3. 

- Việc có con và lấy chồng nằm ngoài ý muốn của chị?

- Lấy chồng là việc nằm ngoài ý muốn của tôi. Dù vậy nhưng khi mang thai, tôi nghĩ mình sẽ sinh con, không thể bỏ con để chọn nghề.

- Chị đã quen với người đàn ông này như thế nào? Một mối tình chân dài - đại gia chứ?

- Thực sự tôi nghĩ đó là cơ duyên của mình. Đúng ngày 8/3, một cô bạn nhờ tôi chở đi cà phê, tôi vào quán cùng bạn và gặp ông xã ở đó. Chúng tôi biết nhau đơn giản, vài ngày sau anh ấy mời tôi đi ăn uống rồi làm quen.

- Chị có choáng ngợp về vẻ bề ngoài của anh ấy?

- Đó là lần đầu tiên tôi quen với trai Sài Gòn. Anh ấy lại đi du học ở Mỹ về, cách nói chuyện cũng đàng hoàng, thông minh nên tôi xiêu lòng.

- Lúc ở quê, chị đã có bạn trai nào chưa?

- Không. Hồi nhỏ tôi đen, mập và không xinh lắm. Hơn nữa bản tính tôi không mê trai (cười) nên khi lên Sài Gòn mới gặp, quen và yêu anh ấy.

- Gia đình có ủng hộ việc lấy chồng vội vàng của chị không?

- Ban đầu mẹ không ủng hộ vì tôi chưa làm đám cưới đã có bầu. Thế nhưng sau đó tôi nhất định sẽ sinh con và xin phép bố mẹ được về quê tổ chức đám cưới nhỏ để sinh con, gia đình cũng thông cảm và không nói nhiều.

 
Sống với nhau không hòa hợp, không tiến triển hơn được đành chia tay.

- Đã có được sự ủng hộ từ ba mẹ, thế nhưng cuộc sống gia đình của chị sau đó không được êm thấm?

- Cuộc hôn nhân kéo dài đến năm 2011. Mặc dù đã tổ chức đám cưới nhỏ ở quê nhưng vì chưa đăng ký kết hôn nên chúng tôi thỏa thuận với nhau nếu không hợp tạm ly thân vài năm. Sống với nhau không hòa hợp, không tiến triển hơn được thì đành chia tay.

- Chị chia tay chồng khi con trai được mấy tuổi?

- Lúc đó con trai tôi hơn một tuổi.

- Chị phải từ bỏ cơ hội nghề nghiệp để lấy chồng, sinh con cho người đàn ông ấy. Kết cục tan vỡ có khiến chị cảm thấy... cay đắng không?

- Những gì đã làm, tôi không bao giờ hối hận, dù gì cũng đã có đứa con. Nhìn lại những gì đã trải qua, hiện tại tôi hài lòng. Chia tay là quyết định đúng.

- Nhưng nghe nói mối tình này đã lấy đi của chị nhiều nước mắt lắm?

- Khi còn yêu, còn nói sẽ khóc lóc, còn quyết định ra đi, không muốn nói gì nữa, không còn khóc được.

- Chị nghĩ sao khi ba mẹ nghèo khó nhưng vẫn giữ được hạnh phúc còn mình có điều kiện hơn lại không?

- Ngày xưa ba mẹ cũng có cãi vã nhưng giờ ổn định cuộc sống hơn ba mẹ rất hạnh phúc. Bây giờ hai người giúp tôi trông cháu và trông coi tiệm tạp hóa ở quê. Còn với bản thân, tôi nghĩ duyên tới sẽ đón nhận, duyên đi đành phải chịu, không trách ai cả.

Lành tính nhưng không cam chịu

- Chứng kiến câu chuyện của chị từ những ngày mới vào nghề, thấy chị thuộc tuýp phụ nữ hy sinh cho những người thân quá nhiều?

- Tôi cũng không biết nữa vì tôi nghĩ, đó là bổn phận của người phụ nữ. Hy sinh cho gia đình, cho chồng con vốn là những điều thiêng liêng và hạnh phúc nên chẳng có gì phải nuối tiếc cả. Có lẽ tôi không có nhiều may mắn lắm nên thấy cuộc sống cứ lận đận. Tôi là người lành tính, luôn nghĩ mình tốt với ai thì họ sẽ tốt lại với mình. Tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ hại hay làm gì có lỗi với ai.

- Có vẻ như chị rất cam chịu?

- Không. Cái gì quá sức tôi sẽ vực dậy và tìm đường đi khác, không cam chịu như người ta vẫn nghĩ về tôi vậy. Tôi mạnh mẽ, vì xuất thân từ gia đình nghèo mà mình còn yếu đuối, không ai có thể giúp cho gia đình mình được. Ba mẹ sinh mình ra được hình hài đẹp phải biết tận dụng nó để làm những điều tốt, giúp đỡ người thân xung quanh.

- Hiện tại chị sống độc thân, chắc có nhiều đàn ông theo đuổi?

- Vâng. Hiện tại cũng có rất nhiều người theo đuổi, nhưng... (bỏ lửng, im lặng). Ông xã tôi trước đây là mối tình đầu tiên. Nếu chưa có con mà chia tay, chắc bây giờ tôi sẽ nông nổi hơn. Khi tôi đã có con với một người đàn ông, trải nghiệm cuộc sống gia đình, không thể gặp ai cũng yêu được. Bản tính tôi là người khó yêu, chưa ai thấy tôi đi với ai khác ngoài chồng. Tôi là người khó gần đàn ông.

 
Tôi không sợ đàn ông nhưng hiện tại tôi chưa tìm ra mẫu người tôi thích.

- Chị không cảm thấy cô đơn?

- Thời gian đầu chia tay ông xã thì tôi hơi buồn. Nhưng giờ tôi quen rồi và thấy mình tự do nữa. Ngày xưa mỗi khi xong việc là tôi phải về ngay vì có chồng thì phải theo khuôn khổ nhà chồng. Bây giờ, sau giờ diễn hay thời gian quay phim, muốn đi ăn với ai cũng dễ dàng hơn. Nghề của tôi cần phải có sự ngoại giao, gặp người này người kia mới có show được. Sau khi chia tay với chồng, tôi có nhiều show hơn, công việc trôi chảy hơn.

- Chia tay chồng rồi, chị còn liên lạc với nhà chồng không?

- Chồng tôi là người Sài Gòn, trước du học Mỹ. Hiện tại, thỉnh thoảng chúng tôi vẫn liên lạc với nhau vì em bé.

- Hiện tại, chị nuôi con một mình?

- Con trai tôi năm nay đã hơn 3 tuổi. Cháu giống bên nội nhiều nên khá thông minh. Bây giờ con đang sống với ngoại ở dưới quê. Khi nào con cứng cáp, tôi sẽ đưa lên Sài Gòn đi học và ở với mẹ.

- Dù không sống cùng con trai, nhưng cuộc sống của một bà mẹ đơn thân như chị gặp nhiều khó khăn?

- Không khó khăn lắm. Hiện tại người mẫu trẻ lên nhiều quá nên tôi đang có những bước chuyển qua đóng phim để lưu giữ tên tuổi. Thời gian qua, tôi đã may mắn nhận được một số vai diễn trong phim truyền hình.

- Cuộc sống bận rộn với sàn diễn và phim trường, chị sắp xếp thời gian như thế nào để có thể tròn vai một bà mẹ tốt khi đón con lên Sài Gòn sống cùng mình?

- Từ lúc sinh bé, tôi đã gửi con cho ngoại nuôi nên không hình dung được khi đưa bé lên Sài Gòn học việc chăm con sẽ như thế nào. Thú thật, tôi đi đóng phim nhiều, bận rộn với công việc nên cũng ít có thời gian về quê thăm con.

- Mải mê công việc, xa con như thế tình cảm mẹ con chị bị ảnh hưởng nhiều không?

- Không. Tôi vẫn rất thương và nhớ con. Lúc nào nhớ quá tôi gọi mẹ, mẹ lại ẵm cháu lên thăm tôi.

- Chồng chị có chu cấp hay phụ giúp chị nuôi con không?

- Có. Gia đình bên nội có chu cấp cho bé vì chồng tôi vốn là con một. Mẹ chồng rất thương vì thấy tôi chịu khó. Mà thôi, tôi không muốn nhắc đến chuyện cũ, bây giờ ngày nào không có công việc, chắc tôi chết mất, chịu không nổi.

- Điều chị mong muốn trong tương lai là gì?

- Tôi mong khi chuyển sang đóng phim sẽ được tổ đãi cho nhiều phim hay, vai diễn tốt. Tôi muốn nuôi nấng công việc đến khi ngưng vì đi phim tuổi nghề dài hơn. Tôi cũng mong con sớm lên ở với mình vì hai mẹ con có cuộc sống ổn định là được.

Theo Mốt và cuộc sống

Theo Mốt và cuộc sống

Bạn có thể quan tâm