Bạn có thể chuyển sang phiên bản mobile rút gọn của Tri thức trực tuyến nếu mạng chậm. Đóng

Kỉ niệm về chàng 'phi công' của tôi

Đã nhiều năm trôi qua nhưng những lần tình cờ chạm mặt, giữa tôi và H vẫn không khỏi buồn, có lẽ chẳng ai trong chúng tôi muốn nói ra điều gì trong quá khứ, chỉ nói huyên thuyên để ít nhất cũng còn cười được với nhau như lúc đầu…

Kỉ niệm về chàng 'phi công' của tôi

Đã nhiều năm trôi qua nhưng những lần tình cờ chạm mặt, giữa tôi và H vẫn không khỏi buồn, có lẽ chẳng ai trong chúng tôi muốn nói ra điều gì trong quá khứ, chỉ nói huyên thuyên để ít nhất cũng còn cười được với nhau như lúc đầu…

>> 'Hãy để em cưa chị một lần nữa nhé, chị yêu!'
>> Hạnh phúc khi được làm 'phi công trẻ'
>> Tôi đã dám sống thật với cảm xúc để yêu 'phi công trẻ'
>> Nỗi khổ mang tên 'máy bay' và 'phi công'

H đẹp trai, dễ thương, vui tính, nhỏ tuổi nhất nơi tôi làm việc (dù làm văn phòng nhưng chỗ tôi làm lại toàn là nam). Vì sếp rất khó tính, chỉ tuyển những người chịu khó, cẩn thận hoặc quen biết.

Ngày ấy tôi còn là một sinh viên đang tìm việc làm thêm, cũng một câu nói đùa của H mà tôi liều xin vào và được nhận thử việc. Tuy làm ở đây trước tôi nhưng H nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Tôi và H quấn quýt như hai chị em. Buổi chiều, H thường đứng sẵn ở trạm xe buýt như tình cờ để chở tôi về sau giờ làm. H chỉ tôi nhiều để quen với công việc, thật sự lúc đầu, tôi không biết xoay sở thế nào nếu không có H.

Có lúc, tôi lén quan sát đối với những cô gái khác H có nhiệt tình như vậy  không. Tôi gặng hỏi (vì sợ mấy người khác hiểu lầm và trêu ghẹo), H chỉ thản nhiên trả lời: “Thì bà làm chung trong này, còn mấy người kia tui quan tâm làm chi”. Tôi cảm thấy lời nói của H chẳng có gì nghi ngờ, từ đó tôi cũng vô tư như hai chị em thật sự.

H rất thẳng tính, nhanh nhẹn, nên được sếp thương lắm, có mỗi tội hấp tấp và ham chơi. Lúc làm thì rất siêng nhưng lúc chơi thì rất máu, nên làm đã lâu tay nghề cao nhưng vẫn nằm trong diện hay bị sếp để ý.

Sự việc có lẽ sẽ tốt nếu như không có ngày tôi bị chuyển vào phòng trong, cách nhau một lớp kính. Sếp không cho tôi ra ngoài, dặn dò: "Dạo này tay nghề con cũng tương đối, con vào trong để K (anh trai H) dạy con thêm!".

Vậy cũng tốt. Giờ nghỉ giữa ca tôi vẫn ra ngoài chơi game với H. Cách nhau một lớp kính nhưng lâu lâu H lại gõ cửa ra dấu, có khi làm trò khiến cả phòng ôm bụng cười.

Còn anh K, từ ngày kiêm nhiệm vụ của H là "dạy dỗ" tôi, anh còn muốn kiêm luôn đưa đón tôi đi làm. Ban đầu, tôi rất ngại, nhưng tôi lại nghĩ: "Đồng nghiệp mà, đi với ai chẳng được". Rồi một lần, đi chung với tôi anh bỗng nhiên hỏi: "Em lên đây học đã có bạn trai chưa? Thấy em và H thân quá ha?...". Và rồi anh kết thúc những câu hỏi vu vơ bằng một lời đề nghị: “Anh có thể làm bạn trai em chứ?”.

Trước lời đề nghị của anh, tôi xin anh vài ngày suy nghĩ. Thời gian để có câu trả lời của tôi khiến thái độ H với tôi khác hẳn. Có lúc tôi gọi H chẳng thèm trả lời, thậm chí còn bực dọc, nổi đóa với tôi. Trước những biểu hiện của H, anh K vô tình hỏi tôi: “ Có khi nào em nghĩ H cũng thích em hơn anh không?”. Tôi bối rối và thật sự sốc nếu đó là sự thật, bởi trước nay dù rất quý H, và lờ mờ cảm nhận được tình cảm của H dành cho mình nhưng giữa H và tôi vẫn vô tư lắm.

Một lần, đứng trong WC, gần nhà bếp tôi nghe anh K và H to tiếng với nhau. Nội dung tôi nghe được chỉ loáng thoáng, nhưng đó là chuyện về tôi. Từ hôm đó, tôi tránh mặt hai người, ít nói chuyện với họ. Trong lòng tôi rất buồn, tôi không dám đối diện sự thật là mình cũng thích H, bởi bản thân H ít tuổi, ham chơi, luôn tỏ ra đào hoa, và H cũng đã khẳng định với tôi: 2 đứa tôi chỉ là chị em. Còn với K, anh là người giỏi giang, chín chắn, chỉ có điều K là anh trai H.

Tôi đứng giữa ngã ba đường, không biết như thế nào! Rồi tôi không biết vì sao, cả công ty cứ đồn ầm lên chuyện anh K và tôi có tình cảm với nhau. Và không hiểu có phải sự hiếu thắng của đàn ông, muốn chứng mình mà trong một lần, K bảo tôi: “Em có thể hôn anh một cái không?”. Tôi liếc mắt ra ngoài thấy H đang nhìn vào. Tôi chợt thấy lòng tự ái của mình dâng trào, tôi đã nói thẳng với anh: “Tại sao em phải hôn? Dù em có thích anh và không phải là người yêu của H nhưng anh không thể kêu em làm việc đó ở đây, vào lúc này!”.

Ít lâu sau, tôi làm đơn xin nghỉ việc, tôi trở lại môi trường trường học, cố quên đi mọi thứ. Tôi lại là tôi vô tư hồn nhiên như ngày nào.

Tình cờ, một vài lần đi ngang qua, tôi thấy H vẫn đứng chờ ở trạm xe buýt, chờ thôi, không chờ ai cả, rồi một lúc lại đi…

Thời gian trôi qua...

Một buổi chiều, tôi quay lại công ty đưa thiệp cưới. Từ máy H phát ra bài hát “Đếm thời gian – Huyền thoại”. Trên màn hình là ảnh tôi và H. Tôi vội đưa nhanh thiệp cho sếp rồi rời khỏi công ty.

Bây giờ H vẫn vậy, vẫn đào hoa, không bến đỗ, vẫn làm ra tiền và tiêu tiền nhiều hơn, nhưng từ đó H không nhận “đào tạo” ai nữa… Còn anh K lấy vợ sau khi tôi lấy chồng nửa năm.

Nếu ai đó hỏi tôi: "Bạn thích người đàn ông như thế nào?" Tôi sẽ trả lời: "Vui tính, dễ thương, sống hết mình”. Nhưng nếu ai hỏi: “Bạn có liều để yêu người đó không?”. Tôi sẽ trả lời: “ Tôi có thể liều với sự nghiệp, nhưng tình cảm thì không! Tôi muốn chín chắn để quyết định điều đó, vì tôi 'già' hơn mà!”.

 

Độc Giả tri thanh 

tridau...gmail.com

Theo Infonet.vn

Độc Giả tri thanh 

tridau...gmail.com

Bạn có thể quan tâm