Sách như một cuốn sổ nhỏ ghi chép lại những điều vô chừng của cuộc sống một người trẻ giữa đất Sài Gòn. Những thứ được ghi lại không mới, nó bình dị và gần gũi đến mức đọc xong, người ta chợt nhận ra "Ừ nhỉ, mình cũng đã từng trải qua cảm giác này, đã từng chứng kiến những việc này, chỉ là mình không ngồi và viết lại chúng".
Đó là câu chuyện về một người nhân viên bảo vệ công ty, ngoài 50 nhưng mỗi ngày vẫn gọi điện thoại cho vợ "Mẹ tụi nhỏ muốn ăn gì, để ba về mua cho ăn". Đó là chuyện của anh giữ xe quán cafe sợ trời mưa nên lấy nón bảo hiểm của khách úp xuống xe. Đó là chuyện của thùng trà đá miễn phí đặt bên lề đường và thái độ của những người đi đường dành cho nó. Những câu chuyện tưởng chừng tủn mủn đó, lại góp cùng nhau để vẽ nên bức tranh cả một Sài Gòn nhiều mảng sáng tối.
Chênh vênh hai lăm khắc họa rất rõ nét những cung bậc cảm xúc mà một đời người trải qua. Đó là sự cô đơn, sự an toàn, hạnh phúc quanh ta, sinh ly tử biệt, tình yêu, niềm tin, ước mơ và niềm hạnh phúc từ những tin nhắn yêu thương,...
Giữa Sài Gòn tấp nập, có những lúc con người lại trào dâng một lỗi cô đơn khiến họ tuyệt vọng, dâng trào nỗi niềm. Con người luôn tạo cho mình một vùng an toàn mà tại đó họ không muốn bất cứ ai tiến đến gần. Đó là lúc con người yếu đuối nhất nhưng luôn giả vờ mạnh mẽ, bất cần, không để ý tới sự quan tâm của người bên cạnh để rồi nhận về sự cô đơn. Đừng vì sợ tổn thương mà luôn tạo ra một vùng an toàn cho bản thân, hãy bước ra và khám phá những điều mới mẻ đang chờ đón bạn.
Hạnh phúc là khi ta có một gia đình để quay về, một sức khỏe tốt để sống, một công việc để bận tâm, một đam mê để theo đuổi và một người để yêu thương. Hạnh phúc vốn xung quanh ta, chỉ là ta có đủ tầm nhìn để nhận ra đâu là nó hay không mà thôi.
Cuốn tản văn Chênh vênh hai lăm của cây viết trẻ Nguyễn Ngọc Thạch. |
Sinh ly và tử biệt là điều mà mỗi người đều phải trải qua không sớm thì muộn. Một đời người danh lợi, lợi danh, sân si để rồi khi nằm xuống cũng chẳng mang đi được bất kỳ thứ gì. Nghĩ về cái chết để suy nghĩ về cách sống, sống nhiều hơn, tốt hơn, sống có ích hơn nữa. Cuộc đời là cõi tạm, có hạnh ngộ ắt đến lúc phân ly, thế nên ngày nào còn hơi thở, hãy cứ yêu thương trân trọng những người bên cạnh từng phút giây.
Tình yêu muôn đời không thể định nghĩa, là điều mà con người luôn nỗ lực theo đuổi và tìm kiếm.Tình yêu chứa đựng bao dư vị của cuộc sống, ngọt ngào có, chua cay có và đôi lúc mặn chát. Tình yêu có sự chiếm đoạt, ích kỷ, ghen tuông nhưng đồng thời cũng có sự chở che, bao dung và vị tha. Tình yêu tiếp sức mạnh, giúp con người vượt qua bao khó khăn và thử thách. Không có tình yêu, con người sẽ cô đơn, lẻ loi biết nhường nào. Tình yêu là sự cho đi và nhận lại từ cả hai.
Có những tình yêu sôi nổi, thể hiện ra bên ngoài nhưng cũng có thứ tình yêu âm thầm mà lặng lẽ bên trong. Yêu nhau nhưng chưa chắc có thể đến với nhau, nhưng chỉ cần luôn dõi theo và nhìn người kia hạnh phúc cũng đã đủ. Tình yêu cần có sự nỗ lực và hy sinh. Dám sống vì nhau và biết giữ nhau ở khoảng cách để yêu thương luôn hiện hữu.
Chênh vênh hai lăm đồng thời cũng là lời cảm ơn gửi đến gia đình, bạn bè, những người đã luôn ủng hộ trong suốt một năm qua, khi Ngọc Thạch chập chững bước chân vào con đường viết lách.
Không giống với những tản văn của những người trẻ khác, thường nhẹ nhàng, êm mượt, Chênh vênh hai lăm được viết với đúng với phong cách Nguyễn Ngọc Thạch, thực tế, gần gũi, không hoa mỹ nhưng vẫn lưu lại nhiều suy ngẫm cho người đọc. Cuốn sách cũng không theo một trình tự không gian, thời gian nào, chỉ là theo mạch của cảm xúc, trôi về đâu thì viết tới đó, nên có khi đọc xong, mọi người sẽ thấy sao mà nó… chênh vênh quá.