Bi, hài chuyện người mẫu nam đi khách
Không hiểu là không may hay là may mắn dành cho B. khi vừa mới nude, anh đã bị vị đại gia "đá đít" ra khỏi phòng vì một lý do hết sức lãng xẹt...
Khó khăn lắm xã hội mới công nhận nghề người mẫu là một nghề, nhưng xung quanh đó là nhiều điều tiếng, dèm pha đang tồn tại trong chính giới mẫu nam. Thế nhưng những lời dèm pha là do bịa đặt hay chính là sự thật đang tồn tại trong giới người mẫu nam
Nghề nguy hiểm, nhưng làm riết thành quen
Cao trên 1,80m, gương mặt đẹp trai kiểu thông minh và một thân hình đẹp, S.M. là một trong những người mẫu nam đang dần khẳng định năng lực của mình. Sau gần 4 năm sống giữa môi trường đầy thị phi này, S.M. vẫn không quên được những show diễn đầu tiên của mình.
Tháng 8/2009, khi đó S.M. mới trở thành tân sinh viên một trường cao đẳng ở TP.HCM thì nhận được show diễn mà theo lời người giới thiệu là "rất ngon lành". "Sàn catwalk" nằm trên sân thượng của một... spa dành cho giới gay. Cái non nớt của một người mới vào nghề nên M. không đủ khôn ngoan để hỏi chi tiết về show diễn. Tâm lý chỉ cần có show diễn, được đi trên sàn catwalk để thỏa mãn niềm đam mê khiến M. không đủ can đảm từ chối đêm diễn ấy.
"Show có 10 người mẫu nam. Mỗi người chúng tôi diễn 3 mẫu thiết kế. Chúng tôi phải mặc những chiếc quần rất gợi cảm, mỏng tanh, bó sát, hở tùm lum. Dù tôi đã đeo mặt nạ nhưng chân tay tôi luýnh quýnh muốn ríu lại. Mỗi màn trình diễn người ta yêu cầu chúng tôi phải đứng múa may 4 - 5 phút trong khi người xem ở dưới hú, huýt sáo, la hét phấn khích đến ghê rợn!", S.M. kể.
Khi bước xuống bậc thang dành cho người mẫu, M. rùng mình khi bị những bàn tay xa lạ thô thiển giành nhau sờ mó. Chàng người mẫu trẻ măng mặt còn búng ra sữa gai người, nóng ran mặt vì thấy ghê và sợ. Khi ấy M. mới bước qua tuổi 18 được mấy ngày! M. tự trấn an: mình đeo mặt nạ diễn nhìn thấy người ta, còn người ta không biết mặt mình. Thù lao cho show diễn "kinh hoàng" đó là 200.000 đồng. Tuy nhiên, những trải nghiệm đó vẫn chưa đủ để S.M. vượt qua những non nớt của cái tuổi 18 mới tập tành vào nghề.
Sau khi đoạt một giải phụ trong cuộc thi siêu mẫu, S.M. lại nhận lời diễn một show thời trang ở một bar đồng tính. "Chỉ diễn một tiếng nhưng được tới 2 triệu đồng. Với một người mới vào nghề như tôi, đó là cái giá không thể đắn đo", S.M. giải thích lý do nhận lời.
Dần dà thành quen, nếu không nhận lời mời dự những show như vậy M. lại thấy nhớ. Cũng có nhiều đại gia "bóng" muốn làm quen với M., vậy là chỉ cần đi café với khách cũng có tiền, đi chơi với khách cũng có tiền, ngồi tâm sự với khách cũng có tiền, còn nếu "lên giường" ư? Tất nhiên là sẽ có rất nhiều tiền và con đường thăng tiến trong nghề khỏi phải nói vì đã có đại gia "chống lưng" cho rồi.
Ngồi thu mình trong góc tối một quán cà phê tĩnh lặng, K.T., chàng người mẫu 25 tuổi, cao gần 1,9m, gương mặt điển trai im lặng rất lâu mới đủ sự tĩnh tâm để gợi nhớ lại một trải nghiệm như vết xước đau đớn trên con đường nghệ thuật của mình. Tháng 9/2007, trước khi K.T. đầu quân cho công ty PL, đã xảy ra một sự cố mà mỗi khi nghĩ lại T. vẫn thấy ghê tởm và trách mình.
Một Cty tổ chức sự kiện và đào tạo người mẫu mới thành lập ở quận Phú Nhuận (TP.HCM) mời T. chụp ảnh bán nude không thù lao để quảng cáo cho công ty và lăng-xê hình ảnh của T., như bắt được vàng, chàng người mẫu trẻ tuổi đã nhanh chóng tìm tới địa chỉ hẹn gặp. "Tôi nhận lời vì chỉ chụp ảnh bán nude và tin rằng sẽ được lăng-xê hình ảnh mình", T. giải thích.
Stylist cũng chính là giám đốc công ty. Lúc chụp ảnh, T. thấy lạ và thắc mắc khi stylist cứ bắt anh thực hiện những động tác kỳ cục rồi tìm đủ mọi lý do bảo T. cởi dần, cởi dần rồi cởi hết đồ. Vị giám đốc kiêm stylist này giải thích: "Phải chụp như thế để chọn ra những tấm đẹp nhất, phải cởi hết quần áo mới tôn hết những đường nét đẹp trên cơ thể T. và công ty chỉ sử dụng những tấm bán nude để quảng cáo".
T. bảo: "Tôi rất ngại ngùng khi họ yêu cầu rồi nài nỉ và ép buộc tôi phải tạo dáng trong tình trạng trên người không còn gì che chắn. Sau buổi chụp hình đó, tôi thấy như mình đánh mất đi một thứ quý giá mà mơ hồ quá, không biết đó là gì. Chỉ biết mình rất hụt hẫng, đau và nổi da gà ghê sợ mỗi khi nhớ lại. Họ hứa sẽ đưa hình ảnh của tôi lên PR cho công ty nhưng họ không làm như thế", K.T. kể.
Một thời gian sau, khi xuất hiện tại phòng tập K.T. nghe một người bạn hỏi: "Sao em lại chụp những tấm hình như vậy rồi lại còn đưa lên trang web của cộng đồng gay?". K.T. sững sờ, lặng đi không biết trả lời như thế nào. Anh tức tốc phóng xe qua công ty kia, yêu cầu họ gỡ toàn bộ hình ảnh xuống khỏi trang web nọ.
Những ngày sau đó, T. sống trong lo lắng, thấp thỏm và hoang mang. Anh sợ đồng nghiệp bàn tán về những tấm hình đó, sợ những hình ảnh đó sẽ xuất hiện đầy rẫy cùng những lời bình luận trên các trang thông tin điện tử. Nhưng nỗi sợ lớn nhất là T. lo lắng ba mẹ ở quê sẽ xấu hổ với dân làng, bà con chòm xóm.
"Rồi công ty cũng biết. Tôi không biết phải giải thích như thế nào với thầy và đồng nghiệp. Ở môi trường này, cạnh tranh và ganh ghét thì đầy rẫy, tìm một người để có thể chia sẻ đã khó, làm sao mơ tới chuyện mọi người hiểu mình, tin mình", K.T. nói.
"Ớt hiểm" đừng có mơ…
"Hàng nhỏ thì đừng có mơ mà bán dâm nghìn đô...", đó là tâm sự của một người mẫu nam suýt nữa đã bị dụ dỗ bước chân vào con đường phạm pháp. Không riêng gì các chân dài, những người mẫu nam cũng dễ dàng sa ngã bởi những lời mời hấp dẫn từ các đại gia ham của lạ.
Trên sân khấu, đằng sau vẻ lạnh lùng sát khí lại toát lên vẻ mạnh mẽ, nam tính khó cưỡng lại được không chỉ ở nữ giới mà nam giới cũng muốn lân la gợi ý, lời mời. Giữ mình trước cám dỗ như vậy là điều không dễ, nó đòi hỏi một ý chí sắt thép, được tôi luyện bằng một loại dầu nóng mà chỉ có họ mới biết chỗ mua.
Đến với nghề người mẫu năm 18 tuổi, cũng như nhiều chàng trai khác H.V.B đã "nuôi" bao mộng ước lộng lẫy, lung linh, được đứng trên sàn diễn, khoe cơ bụng 6 múi, cánh tay chắc nịch với các cơ bắp như bắp chuột. Tuy nhiên, so với đồng nghiệp, B. có phần tự ti bởi dáng người nhỏ con hơn họ.
Ngày mới vào nghề, vẻ non tơ bởi nước da trắng, đôi mắt thơ ngây của B. đã làm "chết trai" bao nhiêu người. Vốn dĩ, nghề người mẫu là khó khăn, tiền trên sàn diễn chỉ đủ ăn bán bún riêu cua và ly café sữa, với chừng đó sao đủ tiêu xài chứ đừng nói bao gái. Nhiều người không tránh khỏi cám dỗ, nhận được lời mời, gợi ý từ mấy quý ông nhiều tiền, thiếu tình, ham của lạ.
Vào một ngày đẹp trời khi B. đang ngủ thì bị chủ nhà trọ qua đòi tiền phòng và nhận được liên tiếp những cuộc gọi điện thoại đòi nợ của bạn bè, người thân. Khi trăm thứ dồn cùng lúc khiến B. cảm thấy mệt mỏi thật sự, quá bấn loạn, túng quẫn, B. chợt nhớ lại tin nhắn "gợi ý" của một đại gia nọ, B. lần giở tìm, môi cắn chặt, chân tay run lẩy bẩy, lý trí đấu tranh với trái tim.
Nếu đi thì cũng chỉ đi một lần thôi, vừa được biết cảm giác lạ, quan trọng hơn là có khoản tiền kha khá để giải quyết rắc rối về tiền bạc hiện tại. Nghĩ là làm, B. gọi điện và đồng ý với quý ông nọ, lão ta mừng phải biết.
Tự tin khoác lên mình một mảnh sơ mi, mở hờ mấy cúc trên cho hấp dẫn, B. phóng xe thẳng tiến đến một phòng trọ trên đường P.X.L. nơi gã đã đặt. Bước chân loạng choạng lần mò đi tới cuối hành lang, vừa đi B. vừa hồi hộp nghĩ tới lời hứa hẹn của vị đại gia sẽ trả anh 2.500 USD với điều kiện phải xem "hàng họ" chuẩn thì "cháo mới múc".
Không hiểu là không may hay là may mắn dành cho B. khi vừa mới nude, anh đã bị vị đại gia đó đá đít ra khỏi phòng vì một lý do hết sức lãng xẹt "nhìn ngoài tưởng cà tím hóa ra chỉ là ớt hiểm, thôi nhé…". Thế mới biết cái nghề làm mẫu kiêm bán dâm cũng đâu có sung sướng gì.
Theo Pháp luật & Xã hội